Lục Lập Hành sầm mặt lại: “Anh Vương, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi?” “Chúng ta vừa đi vừa nói!” Vương Cường nhanh chóng đi mở cửa xe, vừa đi vừa nói. Lục Lập Hành và Cố Vãn Thanh nhìn nhau một cái, sau đó cũng mau chóng đi lên xe. Vương Cường vừa lái xe vừa giải thích: “Ngay phía trước quầy trái cây của chúng ta đó, có người nói là tới đó xin cơm, sau đó xin được ít quýt ở chỗ chúng ta, ăn xong thì thượng thổ hạ tả, trị không hết, cần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.