Lục Lập Hành đưa món quà nhỏ mình thuận tay mua cho cô bé. “Được.” Lục Thiên Thiên đưa tay ra nhận lấy. Nhưng chỉ một giây sau, cô bé liền ném món quà lên trên mặt bàn, sau đó nhanh chóng đi tới bên cạnh xe đẩy cho trẻ sơ sinh, bế em gái nhỏ vừa mới mở mắt lên. “Cháu gái nhỏ, cô rất nhớ cháu đấy, cháu có nhớ cô không?” Cô bé dường như cũng không để ý tới Lục Lập Hành, trong mắt chỉ có hình ảnh bảo bảo nhỏ, vừa nói còn vừa đưa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.