Lúc này Lục Lập Hành và Cố Vãn Thanh sắc mặt lạnh lùng. Bọn họ nhìn nhau. Hai đứa bé cũng dừng bi bô tập nói, ngẩng đầu lên, mở mắt thật to, nhìn về phía bố và mẹ. Anh trai còn duỗi cánh tay nhỏ, dùng sức chỉ về hướng thanh âm phát ra. Dường như muốn nói: “Bố ơi, ở bên kia là tiếng gì thế bố ~” Tiếng càng lúc càng lớn, còn cùng tiếng khóc nức nở. Giống như… Thanh âm của một đứa bé trai. Đối với Cố Vãn Thanh vừa mới lên chức bố...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.