Lục Lập Chính nhiều năm như vậy đều trầm mê trong học tập. Hắn đã sớm luyện thành một thói quen, đó là một khi tiến vào loại trạng thái này thì có thể loại bỏ tất cả âm thanh nói chuyện ở xung quanh. Hắn căn bản không nghe thấy Doãn Tuyết Kỳ gọi hắn, cũng không ý thức được mình vừa giẫm phải người ta. Doãn Tuyết Kỳ thấy không có người để ý đến mình thì càng thêm tức giận! Người nào vậy chứ! Dáng vẻ dễ nhìn một chút thì có thể muốn làm gì thì...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.