“Cậu Lục, Ngô Hữu Lập không có chuyện gì đâu, cậu đừng lo…” Hứa Sách Long mới nói được phân nửa, đột nhiên dừng lại. “Sao lại có nhiều người như vậy? Muốn chứng minh cái gì cơ?” Ông nhìn về phía An Điền Dã. An Điền Dã nhìn thấy là hai ông già đi ra, còn không mặc quần áo bác sĩ, giọng điệu càng thêm phách lối: “Chứng minh quýt của cậu ta không có độc chứ còn gì nữa! Nếu như quả thật không có độc, người ta ăn sao lại ăn đến nằm viện thế kia...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.