Bác Phúc nhấp một ngụm trà. Đôi mắt đục ngầu nhìn về phía Tô Uyển Quân. "Năm đó, lão gia và phu nhân sắp xếp hôn nhân cho người, hy vọng người có thể gả cho con của lãnh đạo bọn họ, để có thể mở rộng con đường làm quan của bọn họ! Nhưng người liều chết cũng không muốn…” Tô Uyển Quân nghe được những lời này, vội vàng ngăn cản ông: “Những thứ này, đều không quan trọng...” “Haizz.” Bác Phúc thở dài. Chuyện năm đó, là một nỗi đau vĩnh viễn trong lòng ông. Bác Phúc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.