Nhưng Lục Lập Hành vẫn có cảm giác rất quen thuộc. Dù sao. Cậu ấy vẫn là cậu ấy. Khuôn mặt đó, dáng vẻ đó, không hề thay đổi chút nào. Chỉ là ngốc nghếch hơn trước một chút, cứ ngơ ngẩn mãi. Anh đã nhìn cậu ta mấy lần, nhưng anh chàng này thế mà lại không có phản ứng gì cả. Cho tới tận lúc nghe được lời của Kim Trì. Cậu ấy dường như mới phản ứng lại. Lục Lập Hành nghe cậu có chút cứng ngắc nói: "À, xin chào, em là Kim Lâm, cái đó,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.