Vương Thiết Trụ có chút hoang mang. Hắn vội vứt xe sang một bên, chạy về phía Lục Lập Hành và Đại Hoàng: “Anh Lục, xảy ra chuyện gì vậy?” Lục Lập Hành chỉ chỉ vào Đại Hoàng: “Đại Hoàng bắt được.” “Gâu~” Đại Hoàng phối hợp sủa một tiếng. Sau đó lại vênh vênh đắc ý vẫy vẫy cái đuôi. Vương Thiết Trụ lúc này miệng đã há thành hình chữ “o”. “Trời ạ!” “Chó nhà anh cũng thật quá lợi hại rồi đi?” “Con lợn rừng này nhìn còn lớn hơn cả ngươi đấy, sao mà bắt được...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.