Lục Lập Hành vươn tay đến. Cố Vãn Thanh theo bản năng cầm lấy. Anh cũng thuận thế kéo cô vào trong lòng, vòng tay ôm chặt lấy cô từ sau lưng. Tựa đầu lên bờ vai của Cố Vãn Thanh: "Vãn Thanh." "Ừm?" "Anh chỉ là hơi sợ." Cố Vãn Thanh nghiêng mặt qua, dán mặt mình lên mặt của Lục Lập Hành: "Sợ cái gì?" "Sợ em gái lớn lên sẽ bị ăn hiếp, con bé là một cô gái." "Con gái, dù sao vẫn rất khó." Tuy rằng Lục Lập Hành nói không quá rõ ràng, nhưng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.