Cửa xe mở ra. Doãn Tuyết Kỳ nhanh chóng xông ra. "Tạm biệt ba." "Ừ, mau đi đi!" Doãn Hạo vui vẻ phẩy tay. Doãn Tuyết Kỳ nhịn cười, xoay người là chạy đi ngay. Chạy một mạch vào trong sân. Doãn Tuyết Kỳ nghe thấy tiếng đọc sách lanh lảnh. Xen giữa với tiếng dạy học nghiêm túc của Lục Lập Chính. Tiết học này họ đang học môn Ngữ Văn. Lục Lập Chính đang giảng giải về một bài thơ cổ. Doãn Tuyết Kỳ không quấy rầy cậu, cô ấy tò mò đến gần, xuyên qua cửa sổ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.