rần Tinh rối rắm nhíu lại: "Không, bên kia nói ông chủ Kim bận rộn quá, muốn qua một thời gian nữa mới đi, cho nên không vội..” “Úi chà, vậy phải làm sao bây giờ!” Từ Lập đứng lên từ chỗ ngồi, sốt ruột đi tới đi lui. Trần Tinh thấy vậy, nói nghi hoặc mấy ngày nay chôn sâu trong lòng mình ra: "Ông chủ, tôi thấy ngày thường ông chủ Kim rất bình thường mà, sao ngài vẫn lo lắng ngài ấy đi bệnh viện đây? Chẳng lẽ thật sự chỉ vì một câu nói của Lục...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.