“Biết rồi biết rồi!” Lục Lập Chính gật đầu liên tục. Doãn Tuyết Kỳ lúc này mới quay người, vui vẻ kéo theo vali lên xe. Xe còn chưa đi, một mình Lục Lập Chính còn đứng đó đã cảm thấy có chút nhàm chán. Hắn suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn cầm phong thư lên, quyết định mở ra xem! Đúng lúc này, hắn nghe thấy giọng Doãn Tuyết Kỳ vang lên ở cạnh cửa sổ xe: “Lục Lập Chính, cậu định làm gì đấy? Đã bảo là xe đi rồi mới được xem cơ mà?” Lục Lập...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.