Lục Lập Hành nấu cơm xong liền bày đồ ăn ra bàn, sau đó gọi Cố Vãn Thanh: "Ăn cơm thôi Vãn Thanh.” Cố Vãn Thanh cao hứng đi tới. Trông thấy dáng vẻ của Lục Lập Hành, cô tò mò hỏi: "Lập Hành, làm sao cứ cảm giác như anh không kinh ngạc chút nào vậy." Lục Lập Hành mỉm cười: "Bởi vì chồng của em chính là thần cơ diệu toán!" "Phốc." "Được rồi, ăn cơm trước, nếu như tâm tình tốt như vậy thì ăn nhiều một chút." "Ừm, được." Cố Vãn Thanh bưng bát đũa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.