Doãn Tuyết Kỳ mờ mịt nghe hai người nói chuyện. Doãn Hạo nói: "Không phải,là chuyện khác." Hoàng Thiên Lương: "Ngài nói đi!" Doãn Hạo: "Tôi nhớ rằng, ngài trước đó từng nói, quýt mà ngài sử dụng để sản xuất đồ hộp đến từ huyện chúng ta? Ông chủ bán quýt kia cũng là người của huyện chúng ta sao?" "Đúng, trấn Lâm Thủy!" Hoàng Thiên Lương gật đầu. "Người thôn Lục Gia?" "Đúng thế." Doãn Hạo lập tức chấn kinh: "Khó trách, khó trách, khó trách. Tuyết Kỳ, con lần này đúng là đã quen biết được một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.