Khách sạn. Lục Kiến Quân cứ đứng mãi ở cửa sổ, vừa nhìn ra ngoài vừa thở dài. Lục Kiến Châu ở trong phòng đi tới đi lui. Chỉ có Cố Vãn Thanh, im lặng ngồi trên ghế. Cô che bụng, nhìn về phía Lục Kiến Châu: "Cha, chú Kiến Quân, ngồi xuống đợi đi, đừng lo lắng, Lập Hành sẽ không sao đâu." "Bảo cha làm sao yên tâm? Bảo cha làm sao yên tâm? Vãn Thanh, con nói xem, chúng ta kinh doanh thôi sao mà khó như thế? Tiểu Hành khó khăn lắm mới có thành tích...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.