Lục Lập Hành và mấy người La Thịnh Hành đi tới đi lui một hồi, quên luôn cả thời gian. Cả đời này cũng đã sắp đi tới hồi kết nhưng La Thịnh Hành lại chưa từng cảm thấy thoải mái như thế này bao giờ. Hắn rất thích hoàn cảnh nơi này, không có ai sợ hãi hắn, tất cả những người nhìn thấy hắn trên đường đều thân thiện chào hỏi. Đi ròng rã tới tận xế chiều nhưng hắn cũng không hề cảm thấy mệt mỏi chút nào. Các bảo bảo bên người cũng đi theo chơi,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.