"Chú Kiến Quân? Được rồi, em hiểu rồi, cảm ơn anh Vương!” “Ừ, không cần khách khí, đi, tôi đưa các cậu đến nhà ga.” Vương Cường trực tiếp mở cửa xe ra. Lục Lập Hành cũng không khách khí, dù sao Cố Vãn Thanh cũng đã lớn bụng rồi, như này cũng thuận tiện hơn nhiều. Trên đường, Cố Vãn Thanh chỉ ngồi một lúc liền buồn ngủ, cô tựa vào vai Lục Lập Hành, ngủ say. Vương Cường nói: “Cậu Lục, sang năm cậu làm cửa hàng lớn một chút, như vậy qua mấy tháng là có thể...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.