Khi nói tới đây. Trong đầu Lục Lập Hành tràn đầy hình bóng của Cố Vãn Thanh. Khi cô cười. Khi cô thẹn thùng. Cô hoàn toàn đặt hết tâm trí vào hai bé con và hắn. Tất cả những chuyện mà cô nghĩ tới hầu như đều là vì hắn và con. Nghĩ tới việc từ lúc hắn trở về tới giờ, dường như hắn chưa từng thấy Cố Vãn Thanh tức giận. Lục Lập Hành biết cô tốt tính, nhưng vẫn cảm thấy đau lòng! Không ai sẽ không tức giận. Vãn Thanh chỉ là theo thói quen...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.