Ria mép của Viên lão đã trắng bệch, lúc cười lên phá lệ hòa ái. "Tiểu Lục, ông không cần tiền, cháu cứ giữ số tiền kia đi, để ở trong tay cháu chắc chắn sẽ tốt hơn ở trong tay ông." "Thế nhưng mà ông Viên…" "Ông biết cháu tốt với ông, thế nhưng, ông không có con cái, nguyện vọng lớn nhất cả đời này chính là làm bạn với bạn già đến già. Hồi trước, ông cảm thấy nguyện vọng này sắp tan vỡ, thậm chí còn nghĩ, chờ bạn già của ông rời đi thì...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.