Mục lục
Tạp Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh mắt Bá Vấn nhìn chăm chăm vào trong cái bát đá. Hắn đối với [Nhược Thủy] cũng không phải không quan tâm, trong tộc vật phẩm được cất trữ như vậy mặc dù không nhiều lắm nhưng cũng không ít. Sự chú ý của hắn bị hấp dẫn là bởi chất lỏng trong suốt vững vàng kia. Bất luận là mùi thơm nồng đậm ban đầu hay mùi u hương nhè nhẹ thoang thoảng bây giờ đều chỉ có thể do cực phẩm hương liệu tỏa ra. Nếu như nói vừa rồi hắn còn có chút không dám chắc, vậy giờ đây hắn đã có thể hoàn toàn khẳng định chất lỏng trong suốt trong chén nhỏ này có giá trị liên thành.

Trong Thiên Du liên bang, các nhà giàu nhờ hương liệu mà phát tài cũng có không ít. Đông hành Trữ Gia lại là nhà giàu nổi tiếng ở Đông Hành khu, nhưng tại Thiên Du liên bang lại không mấy nổi danh. Thiên Du liên bang bảy mươi phần trăm nhà giàu đều tập trung tại kinh đô và ngũ đại hoa khu, chỉ có ba mươi phần trăm phân bố tại hai mươi khu bình thường. Đông Hành khu cũng không chính thức được xưng danh thế gia giàu có.

Trữ gia trải qua nhiều năm phát triển như vậy, tài phú đã tăng trưởng tới một bình cảnh. Hiện có hình thức lợi nhuận ngăn cản bọn họ phát triển thêm một bước, Trữ gia rất muốn một hình thức kinh doanh mới để cho bọn họ có thể tiến xa hơn.

Một bộ [Nhược Thủy] đối với Trữ gia khổng lồ mà nói cũng không thể mang tới chất biến thực sự được, nhưng nếu mình có thể nắm giữ kỹ thuật sản xuất hương liệu này vậy đối với Trữ gia mà nói, không thể nghi ngờ là tài phú là nguồn tài phú cuồn cuộn.

Hăn ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào cái bát đá trước mặt Trần Mộ, trong đầu không ngừng suy nghĩ xem làm cách nào moi được cách phối chế loại hương liệu này từ Trần Mộ. Hắn đã nhớ kỹ được vài loại tài liệu nhưng không chỉ đơn giản như vậy, trong này còn có điểm khác như hỏa hậu nhiệt độ, vân vân. Đun nóng tạo ra nhiệt lượng vô hình vô chất, hắn cũng chẳng có cách nào đoán được Trần Mộ rốt cuộc đun nóng tới mức nào, lại còn cần tỷ lệ pha trộn cân đối giữa các loại tài liệu nữa. Về việc này học vấn mới là quan trọng nhất. Mặc dù hắn không hiểu rõ về chế tạp nhưng đạo lý sai một li đi một dặm vẫn hiểu được.

Bá Vấn trong lòng như có lửa, ngứa ngáy không chịu được song bề ngoài lại làm ra vẻ không có việc gì.

Ước chừng nửa phút sau, Trần Mộ nhanh tay nhấc Tà Nhận bút lên, bắt đầu cắm dầu vào tiến hành cải tạo tạp phiến cho Trình Anh. Ánh mắt hắn chuyên chú, vận bút như chạy, mọi người đều trong lòng cẩn thận để không phát ra tiếng động.

Trình Anh nhìn Trần Mộ chuyên tâm tu sửa tạp phiến tới mức xuất thần, từ góc độ của nàng có thể nhìn thấy một phần khuôn mặt Trần Mộ. Trần Mộ còn xa mới có thể gọi là anh tuấn, lúc này chuyên chú lại tỏa ra mị lực kinh người. Nàng đột nhiên có chút thất thần, thiếu niên trước mắt nhìn qua còn nhỏ hơn mình vài tuổi lại khiến người khác khó có thể hiểu rõ như vậy.

Trên người hắn không hề nhìn thấy nửa điểm ngạo khí xứng với thân phận, không có sự xốc nổi của những kẻ cùng lứa, khuôn mặt lạnh lùng từ đầu đến cuối , khí chất vượt xa những người cùng tuổi hắn. Vẻ ngoài tầm thường, liếc mắt nhìn qua chỉ thấy khí chất bình thường, thậm chí mang theo một chút chất phác nhưng tùy tiện đưa hắn tới nơi nào hắn cũng không phải mục tiêu để người ta nhìn vào đầu tiên.

Song ẩn dưới vẻ ngoài tầm thường là tài năng khiến người ta kinh ngạc, cách rèn luyện lạ thường, đối mặt với nguy hiểm vẫn tỉnh táo ung dung, hắn lúc này như tỏa ra ánh sáng chói lọi, làm lu mờ mọi thứ xung quanh. Lại thêm hiện tại chuyên chú vô cùng, thoải mái tự nhiên vận bút đều khiến cho người ta nhớ kỹ một thiếu niên nhìn qua tầm thường nhưng không hề tầm thường.

Trình Anh kinh ngạc nhìn, nghĩ thầm đây chắc hẳn là người kỳ lạ nhất mà mình từng gặp. Bá Vấn vốn vô luận di đâu đều là trung tâm của mọi người, hắn có được mọi thứ mà mọi người ngưỡng mộ: gia thế, tu dưỡng, ngoại hình anh tuấn, thực lực cao siêu. Trên lý luận, hắn mới là tiêu điểm chói sáng nhất, song, trước mặt Trần Mộ hắn cũng không khỏi bị lu mờ.

Phỏng chừng Bá Vấn trong lòng cũng không tốt.

Nghĩ tới đây, khóe miệng Trình Anh không tự chủ, hơi cong lên.

Lí Độ Hồng tò mò nhìn từng động tác của Trần Mộ, còn có tấm tạp phiến trên tay hắn. Trong mắt tiểu tử kia ngoài sợ hãi còn có một chút sùng bái.

Chất lỏng trong suốt trong bát đá không thừa một giọt, rất khó tưởng tượng nửa bát chất lỏng trong suốt vừa rồi giờ lại đều nằm trên tấm tạp phiến của Trình Anh. Kiểm tra cẩn thận một phen, Trần Mộ cuối cùng cũng hài lòng thu bút. Tính năng của [Nhược Thủy] bút quả nhiên cực kỳ xuất sắc, nếu không phải có chiếc bút này, với năng lực của hắn bây giờ không cách nào làm được tới mức hoàn mỹ như vậy. Nhược Thủy bút không những tiết kiệm được sự tiêu hao cảm giác của hắn mà còn làm khả năng điều khiển của hắn nâng cao thêm khoảng mười phần trăm. Cảm giác tinh độ đề cao mười phần trăm, trong mắt nhiều người không là gì nhưng đối với chế tạp sư, cảm giác tinh độ đề cao tới một mức nhất định, còn muốn tăng lên sẽ trở nên cực kỳ khó khăn. Đừng nói lúc này không chỉ là mười phần trăm, thậm chí chỉ một phần trăm cũng là quý rồi.

Đáng tiếc Trần Mộ chưa trải qua việc giám định chức nghiệp, hắn không hiểu lắm cảm giác tinh độ của mình rốt cuộc bị hạn chế bởi cái gì. Hắn thậm chí còn không biết cấp bậc của chế tạp sư, ở phương diện này hắn cũng chẳng khác chi một tấm giấy trắng.

“Được rồi.” Trần Mộ đứng dậy, cẩn thân đem chế tạp bút [Nhược Thủy] cất lại trong bao. Ánh mắt ba người không hẹn mà cùng rơi vào tấm tạp phiến trên tay Trần Mộ. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, thật khó tưởng tưởng nửa bát chất lỏng trong suốt nhỏ như vậy đều vẽ trên tấm tạp phiến này. Ba người vẻ mặt chờ mong, bọn họ rất tò mò, tạp phiến do Trần Mộ tu sửa sẽ có năng lực đặc biệt gì.

“Tấm tạp phiến này ta chỉ chỉnh lại một chút về tầm bắn.” Nói xong Trần Mộ đưa nó cho Trình Anh: “Ngươi thử xem.”

Trình Anh hưng phấn tiếp lấy tấm tạp phiến, đem nó cắm vào độ nghi của mình.

Trước ánh mắt của ba người, nàng nhắm mắt lại, cẩn thận cảm nhận biến hóa trong tấm tạp phiến này. Nàng nhắm mắt lần này là mười phút, trong mười phút này nàng không hề cử động, Lí Độ Hồng thậm chí có phần nghi hoặc nhìn nàng, không hiểu nàng đang làm gì.

Đột nhiên Trình Anh mở mắt, cùng lúc đó thân thể của nàng đột nhiên xuất hiện rất nhiều quang điểm màu sắc rực rỡ, tựa hồ so với trước kia không khác gì nhau, ngoài điểm này thể tích quang điểm lớn hơn một chút. Trình Anh nhẹ nhàng vung tay về phía trước, quang điểm màu sắc rực rỡ phút chốc hóa thành một cơn mưa ánh sáng nhiều màu trùm về phía trước.

Cách cách cách cách, đánh cho mặt đất bắn đầy bùn ra.

Trong mắt Bá Vấn lộ vẻ thất vọng, cái này và trước kia có gì khác nhau, quay đầu nhìn lại cái bát đá trống không, hắn thầm tiếc nửa bát cực phẩm hương liệu kia.

Trái ngược với Bá Vấn, Trình Anh không hề lộ vẻ thất vọng, nàng cúi đầu suy nghĩ một chút, đột nhiên ngẩng đầu, bên người lại xuất hiện một đám quang điểm sắc màu rực rỡ bồng bềnh.

Ngay cả Bá Vấn cũng không hiểu rõ. Những quang điểm này đột nhiên xảy ra biến hóa kịch liệt, từng quang điểm như một nguồn sáng, bắn ra một chùm ánh sáng, mà tất cả các chùm sánh sáng đều tập hợp tại một điểm, tạo thành một chùm sáng màu trắng to cỡ cánh tay.

Đạo ánh sáng này cực kỳ chói mắt, trong nháy mắt mọi người chỉ cảm thấy con mắt đau xót, trước mắt mịt mờ một màu trắng xóa. Trần Mộ đã sớm nhắm hai mắt, không hề bị ảnh hưởng

Bá Vấn kiên nhẫn chờ chừng mười giây rồi mới mở mắt, khi hắn thấy cảnh tượng trước mắt lập tức ngây dại.

Một cái lỗ to cỡ cánh tay xuất hiện trên thân cây trước mặt Trình Anh, vẫn còn tỏa ra từng đợt khói xanh. Nếu chỉ như vậy hắn cũng không giật mình, làm hắn kinh ngạc là chùm ánh sáng này xuyên qua mười lăm thân cây đại thụ, trong đó hơn nửa là cây cổ thụ vài người mới ôm xuể. Lỗ trên thân cây giống nhau như đúc, bên trong một màu cháy đen, thi thoảng còn có thể thấy hơi nước bốc lên.

Lí Độ Hồng dùng sức nhay hai mắt vừa bị đau, tới khi hắn thấy cảnh thân cây bị xuyên thủng, phản ứng đầu tiên là vô thức nuốt nước bọt, sau đó vẻ mặt háo hức nhìn độ nghi trên tay Trình Anh.

Động tác của Trình Anh còn chưa chấm dứt, các quang điểm màu sắc rực rỡ lại một lần nữa xuất hiện xung quanh nàng. Nàng nhẹ nhàng vung tay, quang điểm nhiều màu chậm rãi bay về phía trước, trong mắt Bá Vấn lộ vẻ khó hiểu, với tốc độ như vậy chỉ sợ cái gì cũng không đánh trúng, bất quá hắn thức thời vẫn không lên tiếng, hắn hiểu phía sau còn có biến hóa.

Quả nhiên khi đám quang điểm này bay tới trước một khối đá hoa cương, đột nhiên không một dấu hiệu nổ tung.

Thình thịch.

Mỗi quang điểm màu sắc rực rỡ đều nổ tung tạo thành vô số năng lượng châm cực nhỏ, cảnh tượng cực kỳ đồ sộ, chỉ thấy hàng ngàn mũi năng lượng châm bao phủ lấy khối nham thạch. Năng lượng châm rất nhỏ, như sương như khói khiến người ta cảm giác như một cơn mưa xuân như thật như ảo.

Ầm, khối đá hoa cương cứng rắn này lập tức vỡ thành hơn mười khối nhỏ. Bá Vấn vẻ mặt ngưng rọng đi tới trước đống đá vụn, nhặt lên một khối, sắc mặt lập tức thay đổi, chỉ thấy trên khôi đá này có vô số lỗ nhỏ như đầu kim mà các khối vỡ ra cũng trở nên cực xốp, bóp nhẹ một cái có thể nứt thành vài khối. Từ mặt cắt có thể tháy tất cả các lỗ nhỏ đều xuyên qua khối nham thạch.

Lí Độ Hồng nhìn về phía Trần Mộ với đôi mắt cháy bỏng, vẻ mặt lộ vẻ sùng bái.

Sắc mặt Trình Anh đột nhiên hiện lên một chút vui mừng, nàng do dự một chút, nhìn qua Trần Mộ, thu hồi cảm giác trong độ nghi ra.

Trần Mộ vẫn vẻ mặt lạnh nhạt tựa hồ như cảnh tượng trước mắt hoàn toàn không có quan hệ gì tới hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK