Đám người Trần Mộ đứng ở cửa làm cho những người khác chú ý. Những tên đệ tử đi qua có không ít kẻ hiện vẻ mặt cực kì bất thiện, khi bọn hắn chuyển ánh mắt về phía Trần Mộ thì đồng thời hiện ra vẻ nhạo báng.
Khi Kỉ Minh chạy tới cửa trại huấn luyện, liền thấy cảnh tượng như vậy. Hắn cũng không kìm nén được nụ cười trên khuôn mặt. Làm người phụ trách công việc đối ngoại của doanh trại huấn luyện, hắn có thể nói là một người biết nhiều hiểu rộng. Lăng Hải huấn luyện doanh là trại huấn luyện nổi tiếng nhất ở Trát Nhĩ Kiền Thị, hàng năm bọn họ đều gặp phải hơn mười kẻ khiêu chiến, cũng nhờ vậy mà danh tiếng của Lăng Hải huấn luyện doanh càng nổi như cồn.
Kỉ Minh nhìn qua liền biết những người này tới đây khiêu chiến, bất quá lần đâu tiên hắn gặp một kẻ khiêu chiến trông xấu xí như vậy, không khỏi toát ra một nụ cười châm biếm.
Trần Mộ ánh mắt lờ đi những người này, hiện tại trong đầu hắn đang cân nhắc vấn đề là, làm như thế nào để bắt đầu?
Hắn không có kinh nghiệm khiêu chiến, cũng chưa từng nhìn thấy cảnh khiêu chiến của người khác, các bước trong đó phải như thế nào, hắn hoàn toàn không biết gì cả.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía tấm bảng hiệu bằng kim loại, trong lòng khẽ động.
Kỉ Minh cùng các đệ tử đang cười thì chợt thấy một đạo năng lượng xiềng xích vàng óng đột nhiên quấn vào tấm bảng hiệu ”Lăng Hải Huấn Luyện Doanh”, bọn hắn chợt nghe một tiếng quát nhẹ: ”Bạo!”
Sắc mặt của Kỉ Minh đại biến, nhưng lại không kịp ngăn cản.
Một tiếng nổ ầm vang, tấm bảng hiệu thật lớn kia bị nổ tung thành vô số mảnh nhỏ.
Nụ cười trên mặt bọn đệ tử chợt tắt, bọn họ mỗi người đều ngây ra như phỗng, trước cổng nhất thời trở nên cực kì yên tĩnh.
Khuôn mặt của Kỉ Minh cũng trở nên cứng đờ, nhưng lại chợt hiện vẻ lạnh lùng, hai mắt híp lại, ánh mắt sắc bén như đao bắn về phía tên xấu xí kia. Hắn từng tiếp đón rất nhiều kẻ khiêu chiến, nhưng chưa có kẻ nào kiêu căng và ngạo mạn như thế. Trước mặt đám đông dám hủy bảng hiệu của người khác, trừ bỏ kẻ thù sống chết, có ai sẽ làm như vậy? Nhưng nhìn diện mạo của đối phương, Kỉ Minh không nghĩ ra huấn luyện doanh từ lúc nào có một kẻ thù như vậy!
Việc khiêu chiến kiểu này chưa từng có ai làm. Điều này giống như hung hăng giáng một cái tát vào mặt Lăng Hải huấn luyện doanh. Kể từ lúc này, quan hệ giữa hai bên không còn cách nào để cứu vãn nữa, không phải ngươi chết thì ta mất mạng!
Kỉ Minh suy nghĩ rất nhanh, trong lòng buồn bực không hiểu tại sao, nhưng là không thể không nhanh chóng làm ra quyết định.
Bảng hiệu bị phá hủy, hắn thân là người phụ trách đối ngoại nhất định sẽ bị trách phạt. Nhưng nếu bỏ mặc cho đối phương thì coi như cái chức phụ trách của hắn cũng mất.
“Các hạ dám đến Lăng Hải huấn luyện doanh của chúng ta gây sự, như vậy hẳn là cực kì tin tưởng vào thực lực của mình đi. Tại hạ là người phụ trách đối ngoại của Lăng Hải huấn luyện doanh, xin lĩnh giáo cao chiêu của các hạ.”
Kỉ Minh lạnh lùng nói.
“Con mẹ nó. Phụ trách Kỉ, làm thịt hắn!”
“Phụ trách Kỉ, để cho ta, ta muốn đánh cho tên súc sinh này quên cha quên mẹ mới thôi!”
Cửa trại huấn luyện bị mở tung ra, bọn học viên cực kì phẫn nộ vây quanh đám người Trần Mộ. Các đệ tử của trại huấn luyện Lăng Hải kết thành tụm ba tụm năm, dáng người dũng mãnh nhanh nhẹn tạo thành vòng vây chắn kín ở cửa vào.
Đoạn Phú mồm há hốc ra, hai mắt trợn tròn. Tiên sinh xấu xí đây là muốn làm gì vậy a? lúc này hắn run cầm cập, sợ hãi nhìn đám người đang vây xung quanh. Hắn không nhịn được, lặng lẽ hướng tới gần vị kia “tiên sinh xấu xí” , tựa hồ như vậy có thể làm cho hắn cảm thấy an toàn hơn một chút.
Không riêng gì hắn, sắc mặt của tất cả các hộ vệ đều thay đổi. Rất nhiều người ở trong lòng đều thầm mắng, tên quỷ xấu xa này đúng là bị bệnh thần kinh, tự nhiên chạy đến khu vực của người ta gây chuyện! Hắn nổi điên một mình cũng được, nhưng tại sao hết lần này tới lần khác đều kéo theo bọn họ, thật là xui xẻo!
Tink tựa hồ hết sức bình tĩnh, nhưng là trên mặt bị khăn che khuất nên cũng không có cách nào nhìn rõ vẻ mặt của nàng, chỉ cảm thấy phía sau làn khăn mỏng mơ hồ có quang mang chợt lóe, dường như trong lòng vị tiểu thư xinh đẹp này cũng không bình tĩnh như biểu hiện ở bên ngoài.
Nghe thấy đối phương mở miệng khiêu chiến, Trần Mộ trong lòng thở dài một hơi, xem ra cách làm của mình cũng không có sai lầm. Hắn chỉ sợ đối phương không tiếp nhận khiêu chiến, như vậy thì những dự tính của hắn coi như thất bại. Bất quá thâm tâm hắn có chút ăn năn, phá hủy bảng hiệu của người ta ở bất cứ nơi nào cũng là một điều tối kị.
Nếu đã quyết định động thủ thì Trần Mộ cũng không có chần chừ. Năng lượng xiềng xích trên tay hắn chuyển động một vòng.
Chỉ nghe tiếng hét thất thanh “Ối trời ơi” liên miên không dứt, các đệ tử vây xung quanh Trần Mộ bất ngờ không kịp phòng ngự, bị đánh ngã lăn lông lốc. Nếu bị những tên này vây khốn, đó sẽ là một bất lợi cho việc phát huy chiến đấu của hắn.
Săc mặt của Kỉ Minh càng trở nên khó coi, đối phương ở trước mặt hắn làm ra cử động như thế tuyệt đối là vỗ lễ đến cực điểm!
Cũng không nói nhảm thêm, thân hình của Kỉ Minh rung lên, nhanh chóng bay lên cao. Trong chớp mắt hắn bay đến cách mặt đất khoảng hơn hai trăm mét.
Két két két!
Một trận âm thanh phát ra, chỉ thấy quanh thân Kỉ Minh hiện ra tám vòng năng lượng đường kính khoảng chừng bảy tám mét. Những vòng năng lượng màu trắng này cực mỏng, ở bên mép có rất nhiều răng cưa nho nhỏ, khí thế cực kì mạnh mẽ. Mỗi một vòng năng lượng đều xoay tròn với tốc độ cực cao. Những âm thanh này là do các vòng năng lượng xoay tròn ở tốc độ cao gây ra.
“ Hừ!” Kỉ Minh hừ lạnh một tiếng, ngón tay nhẹ nhàng chỉ về phía Trần Mộ.
Hưu Hưu Hưu!
Ba đạo năng lượng vòng cưa đột nhiên từ bên cạnh hắn bắn ra, hóa thành ba đạo ánh sáng, tạo thành một hình tam giác hướng về phía bọn người Trần Mộ bắn tới.
Năng lượng vòng cưa đi tới cực nhanh. Trần Mộ hơi trầm mình xuống, cùng lúc đó căn năng lượng xiềng xích vàng óng hướng về phía trước, giống như lá cỏ dập dờn trong nước biển, nhẹ nhàng phiêu động.
Đột nhiên ba đạo năng lượng vòng cưa phát nổ giữa không trung, phân tán ra!
Biến cố này cực kì đột ngột, ngay cả Trần Mộ cũng có chút bất ngờ không kịp phòng ngự. Ba đạo năng lượng vòng cưa bao phủ bọn người Trần Mộ, hơn nữa bởi vì biến cố xảy ra bất thình lình nên phản ứng của Trần Mộ chậm mất nửa nhịp.
Trong đó mục tiêu của một đạo năng lượng vòng cưa rõ ràng là Tink đang đứng bên cạnh Trần Mộ. Ánh mắt của Kỉ Minh cực kí sắc bén, hắn chứng kiến Tink vốn là nữ giới, mà nàng lại đi sát bên cạnh Trần Mộ cho nên tưởng rằng nàng là tình nhân của hắn hoặc chí ít cũng là một nhân vật quan trọng.
Đứng lơ lửng ở giữa không trung, Kỉ Minh không ngừng cười lạnh trong lòng, xem ngươi như thế nào cứu người! Chiêu thức này bình thường thì không có hiệu quả, nhưng hôm nay đối phương dẫn theo một đám người, điều này đối với hắn mà nói không thể nghi ngờ là một dịp tốt.
Hai bên đến lúc này có thể nói là không phải ngươi chết thì ta chết, cho nên hắn quyết định hạ sát thủ!
Trần Mộ thoáng nhíu mày, những người này đứng một bên khiến cho hắn rất dễ phân tâm. Kinh nghiệm của mình quả thực là vẫn còn nhiều thiếu sót, điểm này đáng lẽ phải nghĩ đến từ đầu mới đúng.
Bất quá lúc này không phải lúc suy nghĩ những điều không đâu. Tay phải Trần Mộ nhẹ nhàng đong đưa, cổ tay hắn chợt trở nên mềm mại vô cùng. Năm ngón tay thon dài giống như đánh đàn nhẹ nhàng điểm liên tiếp vào phần đuôi hình cầu của năng lượng xiềng xích. Cả loạt động tác cực kì hời hợt, giống như chuồn chuồn đạp nước, trông đẹp mắt đến mức nói không nên lời.
Tink đang ở bên cạnh bị những động tác đẹp mắt này của Trần Mộ khiến cho tâm hồn mê mẩn. Cho dù có lớp khăn che mặt, nhưng là lớp khăn này không có cách nào ngăn cản ánh mắt của nàng, ánh mắt này dường như còn sáng hơn cả ánh sáng phát ra từ kim cương.
{ hehe lão tác giả xạo quá, mắt mà phát sáng cơ à, không khác gì tia laser}
Năng lượng xiềng xích đang chậm rãi đong đưa dường như bởi vì một loạt động tác điểm nhẹ của Trần Mộ mà chợt trở nên bừng tỉnh, khoan khoái di chuyển lên phía trên.
{ Chà chà, bàn tay của tên TM này dẻo và lợi hại ghê, em nào mà rơi vào tay hắn thì tha hồ mà vui sướng, hạnh phúc a. Thật đúng là diệu thủ hồi xuân, vào tay TM thì bản năng sẽ được đánh thức. Tuyệt!}
Nếu như quan sát một cách cẩn thận thì sẽ phát hiện năng lượng xiềng xích đang dài ra với tốc độ cực kỳ kinh người.
Nhưng ba đạo năng lượng vòng cưa tốc độ quá nhanh, năng lượng vòng cưa xoay tròn ở tốc độ cao cắt không khí phát ra những tiếng rít, khiến cho người nghe cảm thấy da đầu tê dại.
Trần Mộ than khẽ trong lòng, năng lượng xiềng xích chưa có được chiều dài lý tưởng, nhưng là hắn đã không có thời gian. Quyết định thật nhanh, cảm giác của hắn khẽ động, giống như một con bướm vỗ cánh. Cảm giác rung động nhẹ, như cánh bướm bay lên, truyền đến năng lượng xiềng xích. Tiếp đó là một hồi mưa to gió lớn diễn ra!
Năng lượng xiềng xích đã dài hơn mười mét điên cuồng chuyển động, rào rào, tiếng xiềng xích chạm vào nhau vang lên không dứt. Trong mớ âm thanh hỗn loạn ấy chợt có một tiếng trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên, giống như xuyên qua bão táp mà đến.
“ Hộ!”
Chỉ thấy ở phía trước năng lượng xiềng xích có ba cái năng lượng thể hình tam giác trong giây lát mở ra, giống như là hoa đang nở. Năng lượng xiềng xích di động nhanh như tia chớp, chỉ thấy năng lượng xiềng xích vốn thẳng tắp lúc này chuyển động ngang dọc tạo thành một cái lưới, một bên chiều dài khoảng ba mét, một bên chiều dài khoảng năm mét.
Một cái lồng năng lượng trong suốt ẩn chứa màu vàng óng xuất hiện tại mặt ngoài của lưới. Xa xa nhìn lại giống như một khối thủy tinh với những hoa văn bao bọc ở phía bên ngoài. Nó tản ra ánh sáng màu vàng, bồng bềnh ở phía trên đầu của bọn Trần Mộ.
Ba đạo năng lượng vòng cưa hung hăng nhắm thẳng vào khối “thủy tinh” này!
Roẹt!
Một loạt tiếng cọ xát ở tốc độ cao rợn người phát ra, hành hạ lỗ tai của mọi người. Năng lượng vòng cưa chuyển động ở tốc độ cao liều mạng dùng các lưỡi cưa của nó để cắt “khối thủy tinh”. Tại vị trí tiếp xúc giữa ba đạo năng lượng vòng cưa và lồng năng lượng xuất hiện những tia lửa, mặc dù lúc này là ban ngày nhưng cũng cực kì chói mắt.
Sắc mặt của Kỉ Minh khẽ biến, các năng lượng vòng cưa bồng bềnh xung quanh thân thể lúc này đều tập hợp ở trước mặt hắn. Năm đạo năng lượng vòng cưa sắp xếp chỉnh tề ở trước mặt hắn, thần sắc Kỉ Minh cực kì nghiêm trang. Hai tay kéo nhẹ ra phía ngoài một chút rồi sau đó khép chặt vào trong với tốc độ cực nhanh! Tranh!
Năm đạo năng lượng vòng cưa ở trước mặt hắn chợt sáng rực lên, khi ánh sáng tan đi thì trước mặt hắn chỉ còn lại một đạo năng lượng vòng cưa, đạo năng lượng này đường kính khoảng chừng ba mươi mét, ở phía ngoài vòng là các răng cưa bén nhọn hơn và dài hơn. Nó xoay tròn với tốc độ cực kì kinh người, bởi vì xoay tròn quá nhanh cho nên không khí xung quanh bị cắt thành mảnh nhỏ, quần áo phía trước ngực Kỉ Minh đều bị những dòng không khí chuyển động cắt nát.
Sắc mặt Kỉ Minh thoáng đỏ bừng lên, hai tay hắn cố gắng hết sức đẩy về phía trước.
Mồ hôi trên trán không ngừng nhỏ xuống, gân xanh nổi lên, hô hấp của Kỉ Minh trở nên cực kỳ dồn dập. Hắn đột nhiên trợn tròn đôi mắt, hét lớn một tiếng: ”Đi!”
Đạo năng lượng vòng cưa thật lớn bắt đầu hướng về phía dưới bay đi.
Nếu ba đạo năng lượng vòng cưa vừa rồi phóng ra với tốc độ cực nhanh thì đạo năng lượng này chuyển động giống như một con ốc sên.
Nhìn thấy Kỉ Minh cố gắng lắm mới làm được một kết quả giống như trò đùa như vậy, bọn hộ vệ của hãng buôn Kì Kì vẻ mặt quái dị, muốn cười cũng không dám cười.
Nhưng sắc mặt của Trần Mộ lại cực kỳ ngưng trọng.