Thực sự trống trải, vô số âm thanh trầm thấp đan xen, phảng phất như có vô số oan hồn kêu khóc, chấn nhiếp tâm can.
Nhận thuẫn như mưa, muốn tránh cũng không thể tránh.
Không có ánh mắt trao đổi, không cần thủ thế, đến miệng cũng không mở, Trần Mộ cùng Trát Lạp cực kì hiểu ý, đồng thời phát động.
Xoát xoát xoát
Giữa một trường âm thanh trầm trầm kêu khóc, có một tiếng xé gió thật nhỏ vang lên rõ ràng, như tiếng rít của dây thép vụt với tốc độ cao trong không khí
Trần Mộ mạnh mẽ khống chế hai tay năng lượng thủ sáo, mười sợi dây năng lượng bỗng dưng bắn ra, lướt nhẹ trong không gian, tia năng lượng nhỏ trong phút chốc giống như những sợi dây đàn được buộc chặt lại, liên tiếp phát ra những âm thanh làm người khác run rẩy khiếp sợ.
Mười ngón tay múa lên hoa mắt, năng lượng thủ sáo hoá thành một đoàn hư ảnh.
Trong chớp mắt, mỗi một tia năng lượng lại cấu thành một tấm thuẫn chắn trước mắt Trần Mộ.
Hơn mười tiểu thuẫn nhìn như mềm mại này chính là “Võng thuẫn”.
Ba ba ba.
Mỗi tiểu nhận thuẫn đột nhiên nổ tung giữa không trung, mảnh nhỏ hưởng bốn phía bắn tới, nhận thuẫn xuyên phá tưởng như mềm lại này chính là “Võng thuẫn”.
Mũi lão đầu đột nhiên co rụt lại.
Lấy thực lực của hắn rõ ràng có thể nắm bắt được từng chi tiết một. Dùng tốc độ cao đến chấn động, những sợi chỉ năng lượng sắc bén như một mũi dao, dễ dàng mà đem tiễu nhận thuẫn cắt thành hơn mười khối. Lấy tốc độ cao xoay tròn, tiểu nhận thuẫn thường sẽ tự mình nổ tung.
Mà ngay lúc Trần Mộ mở ra “Võng thuẫn”, Trát Lạp bỗng nhiên biến mất.
Cùng lúc đó, nàng xuất hiện trên trần nhà, thân thể ép lại, tay phải cùng hai chân dán vào trần nhà, đầu hướng xuống phía dưới. Khi đám người còn chưa thấy rõ ràng, tay phải cùng hai chân nàng phát lực, tựa như lò xo bị đè nén cực độ đột nhiên bung ra.
Như tên rời cung, bắn tới giữa đám nhu khách Thuẫn Nhận lưu.
Người còn đang ở giữa không trung, như một vi sinh vật không thể quan sát, những sợi tóc loé lên giữa yết hầu vài tên nhu khách rồi biến mất. Vài tên nhu khách thân thể chợt cứng đờ, nhưng lại không thể phát ra bất cứ âm thanh gì.
Tâm thần mọi người đều bị hai người hấp dẫn, không ai chú ý tới sự khác thường, trừ một lão đầu.
Bất quá, là một môn phái hàng đầu, thực lực tất nhiên khác thường. Lão đầu thần sắc trấm ổn, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Trần Mộ, không có lấy nửa phần ý tứ. Hắn không nghĩ rằng một chiêu này có thể đả thương đến hai người. Có lẽ đối phương nằm ngoài dự tính của hắn.
Ngay cả Andrew xem tình hình sảng khoái cũng cuống quít nhặt Yên liên nhận diệp thuẫn trước mặt, cuộn mình phía sau thuẫn, không dám ngẩng đầu lên. Mấy khối tiểu nhẫn thuẫn đánh trúng Yên liên nhận diệp thuẫn, thân thuẫn truyền đến một năng lượng cực lớn, hắn không nhịn được phun ra vài ngụm máu.
Bên rìa mỗi một khối tiểu nhận thuẫn đều có một tầng năng lượng đỏ nhạt bao quanh, mặc dù cường độ những năng lượng này không cao, nhưng tại tình huống tốc độ cao xoay tròn, uy lực cũng tạm chấp nhận được. Mỗi lần sợi chỉ năng lượng cùng tiểu nhận thuẫn tiếp xúc đều có một tia bị thương.
Liên tiếp đánh với mặt độ dày đặc, sợi tơ năng lượng vốn ngưng tụ nhanh chóng trở nên phân tán. Sợi tơ năng lượng khi ngưng tụ lại uy lực mạnh mẽ nhưng một khi phân tán không thể dùng cao tần chấn động cũng sẽ mất đi đặc tính sắc bén.
Loại tình huống này cũng là lần đầu tiên Trần Mộ gặp phải. Trước kia hắn chưa từng gặp tình huống sợi tơ năng lượng trong thời gian ngắn ngủi đỡ vô số lần công kích cực mạnh.
Nhưng hắn không cần phải lo lắng về vấn đề này, bởi vì hắn đã vọt tới trước mặt lão đầu.
“Hử”
Lão đầu vừa nặng nề hừ một tiếng, không khí tựa như trong phút chốc trở nên đặc lại.
Khí thế thật mạnh.
Thấy lưu chủ phát uy, nhu khách Thuẫn Nhận lưu tinh thần đại chấn.
Trần Mộ hơi lộ ra vẻ kinh ngạc, lấy tuổi tác mà xem, lão đầu đã sớm qua thời kì đỉnh cao, còn có loại khí thế này thật không đơn giản. Tuy vậy sự kinh ngạc của hắn chỉ không tới một giây liền tan thành mây khói.
Vô luận là liên bang, Bách Uyên phủ, hay Ma Cáp Địch vực, phàm là cao thủ đối với việc vận dụng khí thế đều là một loại kĩ năng chung.
Song nếu nói về các loại thủ đoạn Trần Mộ không sợ nhất, chắc chắn phải kể tới khí thế.
Cả liên bang, am hiểu vận dụng khí thế nhất phải kể tới sát thần Tây Trạch. Tây Trạch đối với khí thế sử dụng tới lô hoả thuần thanh, không thể tưởng tượng nổi. Khi Tây Trạch truyền lại, Trần Mộ đối với kĩ xảo đó sử dụng cũng vô cùng thuần thục. Thêm vào hai năm lăn lộn tại chỗ sâu nhất Bách Uyên, trải qua những đợt chiến đấu máu tanh tàn khốc, giẫm qua vô số thi thể mãnh thú, bằng đánh bằng giết mà tồn tại, tinh thần cùng ý chí kiên định vô cùng, mà một thân sát khí đó so với những mãnh thú ở chỗ sâu nhất Bách Uyên cũng không hề thua kém
Hắn mới là mãnh thú cường đại nhất Bách Uyên.
Khi hắn không chút cố kị phóng thích tất cả sát khí của chính mình thì sắc mặt lão đầu thay đổi.
Sát khí mang độc một vẻ cuồng bạo, phảng phất như có vô số mãnh thú đang tuyệt vọng gào thét, tràn ngập từng tấc không gian. Mọi người chỉ cảm thấy trong tầm mắt một mảng đỏ tươi, một hơi thở huỷ thiên diệt địa, linh hồn sâu thẳm không tự chủ mà run rẩy
Không ai có thể tưởng tượng con người lại có được sát khí cường đại kinh khủng đến vậy
Không thể chiến thắng, người như vậy không thể chiến thắng
Andrew ngơ ngác nhìn, mặt không còn chút máu nào. Hắn cả người run run, ánh mắt thừ ra. Một ý nghĩ tự nhiên sinh ra trong đầu hắn, Trần Mộ tựa như một người khổng lồ cao vài trăm thước, mà chính mình lại giống như một con kiến bé nhỏ trước mắt người khổng lồ, đối phương chỉ cần nhẹ nhàng phẩy một tay, chính mình sẽ biến thành phấn mạt.
Có nghĩ như vậy cũng không phải chỉ một mình hắn, dù sao hắn ở sau lưng Trần Mộ, sát khí cũng không có nhằm vào hắn. Mà những nhu khách đối mặt với Trần Mộ không có vận may như vậy, sát khí cuồng bạo mà uy áp như một cơn lốc cuồn cuộn nổi lên sóng lớn, bẻ gãy phòng tuyến tâm lý yếu kém của bọn họ dễ như trở bàn tay.
Những nhu khách này run rẩy như cầy sấy, một số ít quá nhát gan, chân tay đã mềm nhũn co quắp tê liệt ngồi dưới đất.
Vừa chạy tới cửa, sắc mặt Trát Khắc khẽ biến
“Sao lại có nhân vật có kiểu công kích này” Trát Khắc không biết là đang khen ngợi hay kinh ngạc nữa.
Những nhu khách xung quanh Mạc Tang sắc mặt sớm đại biến, bọn họ vội đem Mạc Tang bảo hộ vào giữa, vẻ mặt khẩn trương như lâm đại địch
Mạc Tang sắc mặt cũng khẽ biến, nhưng rất nhanh, hắn khôi phục trấn định:”Không trách được dám tìm đến Thuẫn Nhận lưu gây phiền toái”. Hai người liếc nhau, bọn họ rất muốn biết, người có thể tản mát ra sát khí kinh khủng như thế rốt cục có bộ dáng ra sao. Hai người không hẹn mà cùng hướng phía trong bước vào
Ngay lúc này bọn họ nghe được bên trong truyện ra một tiếng quát
“Là Cam Mễ Kỳ” Mạc Tang sắc mặt khẽ biến, đoàn người không khỏi bước nhanh hơn
Khi Trần Mộ phóng xuất ra sát khí thì Cam Mễ Kỳ biết lần này bọn họ đá nhầm thiết bản. Nhưng lúc này hắn không còn đường lui, lui về phía sau cũng là tử lộ.
Những lúc không có lựa chọn, người ta ngược lại có thể tập trung tinh thần
Hắn tập trung toàn thân khí lực, bỗng dưng chợt quát, theo sau tiếng rống mà lên.
Cao thủ ra tay quả nhiên không giống bình thường. So với đấu pháp vừa rồi, Cam Mễ Kỳ thực lực cường đại hơn nhiều, kĩ xảo cũng phải cao hơn vài cấp độ. Cả người hắn bao phủ trong Yên liên nhận diệp thuẫn, Yên liên nhận diệp thuẫn ngưng tụ một hào quang đậm màu lục. Cái này cũng là lần đầu tiên Trần Mộ nhìn thấy kiểu ngưng tụ năng lượng thể này ở Bách Uyên Phủ, có thể thấy được Cam Mễ Kỳ thực lực bất phàm
Thế như sét đánh.
Vừa ra tay, Cam Mễ Kỳ hạ thủ bất lưu tình
Nếu như trước, trong lòng hắn còn nói vài phần may mắn, nhưng mới vừa rồi, tia may mắn ấy cũng hoàn toàn nát bấy. Hắn biết đối phương thực lực hơn xa chính mình, bản thân phần thắng nhỏ đến thương cảm, đối với hắn mà nói, mỗi một lần cơ hội đều cực kì trân quý
Yên liên nhận diệp thuẫn trên tay hắn phảng phất như sống lại, linh hoạt đến kinh người, mỗi một động tác, thuẫn cùng thân thể nối tiếp tự nhiên lưu loát như ngày tiếp ngày
Trần Mộ trong lòng thầm khen, đơn độc nói về thuẫn kĩ, lão đầu so với chính mình không biết cao bao nhiêu
Yên liên nhận diệp thuẫn vũ động hình thành những làn gió mạnh mẽ đập vào da người gây đau đớn, sóng như bánh xe, một sóng tiếp một sóng, lưới trời khó lọt, làm cho người ta có cảm giác liên miên bất tuyệt
Khi vũ động, Yên liên nhận diệp thuẫn nghe trong gió tiếng vù vù, ong ong vang nhẹ, tưởng như có mấy chục bầy ong mật đang bay vậy.
Trần Mộ cố tình cảm thụ một chút kĩ xảo Thuẫn Nhận lưu, không lùi mà tiến tới, đối mặt với công kích mà tiến tới
Mười ngón tay hoa lên.
“Sợi chỉ bay loạn” như quần xà loạn vũ.
Tranh tranh tranh.
Như một chuỗi thép nhẹ quay, có thể thấy được rõ trên sợi chỉ ẩn chứa lực lượng.
Đinh đinh đinh.
Hoa lửa bất chợt bay nhảy thành những chấm nhỏ.
Sợi chỉ năng lượng bay múa tốc độ cao đối mặt với Yên liên nhận diệp thuẫn, Trần Mộ chỉ cảm thấy trên thuẫn truyền lên một cỗ lực lượng mạnh mẽ dị thường, mười tia nhỏ như sét đánh bị bắn bay đi
Lợi hại !
Yên liên nhận diệp thuẫn trên tay lão đầu không chỉ bảo trì tốc độ cao xoay tròn, thân thuẫn vẫn duy trì tần suất chấn động kinh người. Không ngừng chấn động tần số cao, trên thân thuẫn không ngừng gia tăng lực lượng, nó tựa như một thùng hoả dược không đáy. Đại khái chỉ có Yên liên nhận diệp thuẫn,một hộ thuẫn cực phẩm mới có thể dưới tình huống xoay tròn tốc độ cao cùng chấn động tần suất lớn vẫn bình yên vô sự. Nếu như là loại thuẫn bình thường, cho dù là hợp kim thuẫn dưới loại tình huống này cũng lập tức tứ phân ngũ liệt. Mà sợi chỉ đánh đến thân thuẫn liền lập tức đốt cái thùng hoả dược này.
Cỗ lực lượng này to lớn đến nỗi làm cho Trần Mộ đối với sợi chỉ năng lượng mất khống chế một đoạn thời gian cực ngắn.
Trên mặt lão đầu hiện lên vẻ đỏ hồng, hắn mặc dù đánh lui đối phương trong lần công kích đầu tiên, nhưng mười sợi chỉ năng lượng ẩn chứa lực lượng vượt qua dự liệu của hắn. Nếu không phải chính bản thân cảm nhận, hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được mười sợi chỉ lại có thể phát ra công kích tràn ngập lực lượng như thế, loại lực lượng chỉ có ở đại chuỳ hoặc các loại vũ khí tương tự.
Khí huyết trong lồng ngực bốc lên, trong lòng hắn thầm than, đáng tiếc chính mình tuổi già, nếu mình còn trẻ đón đỡ một kích này cũng không có bất cứ phản ứng gì. Dù già nhưng kinh nghiệm của Cam Mễ Kỳ phong phú vô cùng, hắn biết đó là một cơ hội
Một cơ hội duy nhất.
Cố nén luồng huyết khí chợt bốc lên trong lồng ngực, hắn kêu lên một tiếng, lần nữa phát lực.
Đối mặt với vẻ trang nghiêm và cẩn trọng lại ẩn hiện vài phần thống khổ. Trên tay hắn, Yên liên nhận diệp thuẫn lục mang càng mạnh, toàn bộ thân thuẫn được bao phủ bên trong làn lục mang, thậm chí tay phải của hắn cũng được lục mang bao phủ.
Lục mang có một vẻ thanh thuý, tựa như một khối ngọc thạch tối thượng đẳng, trong suốt long lanh
Công kích một lần nữa hướng tới, Trần Mộ trên mặt lộ ra vẻ cẩn thận.
Đối với vị nhu khách sáng lập Thuẫn Nhận lưu, hắn không khỏi sinh ra vài phần kính ý. Thuẫn kĩ này có thể nói hao hết tâm sức mới thành một thể. Nếu như nói, ngày trước cáng nhiều cách đấu kĩ xảo, vậy một chiêu trước mắt này đủ để biểu hiện việc vị tiền bối sáng lập chiêu này trừ bỏ trí tuệ cùng mặt thực chiến, khi còn sống nhất định có được cảm giác cường đại.
Cái này tại Bách Uyên Phủ không thể nghi ngờ là cực kì lạc lõng
Yên liên nhận diệp thuẫn bên trong ẩn chứa năng lượng cũng không tính là nhiều, hình thành được năng lượng dày đặc mãnh liệt như vậy dường như bắt nó kích thích toàn bộ năng lượng bên trong.
Hắn rất rõ ràng, hoàn thành tất cả như vậy trong một khoảng thời gian ngắn, độ khó là cực cao.
Mà hắn cũng đồng thời hiểu ra, nhìn thế công của thanh thuý lục mang ẩn chứa năng lượng kinh người.
Càng làm hắn ngạc nhiên nhất là bên trong đoàn lục mang vẫn cất giấu một loại nguy hiểm mà hắn không thể nhìn thấu.