Mục lục
Tạp Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng mà khi cân nhắc về vấn đề khoảng cách từ nơi đây đến thành thị gần nhất thì cái giá tiền này cũng có thể xem là hợp lý.

Số lượng quầy hàng rất thưa thớt, vật phẩm trên đó cũng rất có hạn, nhiều nhất chính là huyễn tạp nhưng cũng không có hàng hoá nào cao cấp.

Thấy vẻ mặt nghi hoặc của Trần Mộ, Jeeves giải thích: “Những huyễn tạp này phần lớn đều là do bọn họ cướp đoạt được, ở trên tay bọn họ cũng không có tác dụng gì, nhưng mà bán cho thương hội thì giá cả lại thật sự quá thấp, cho nên bọn họ muốn đổi lấy năng lượng tạp. Năng lượng tạp ở nơi này giống như là một loại ngoại tệ, có thể so với tiền tạp. Nếu các người có nhiều năng lượng tạp có thể trực tiếp trao đổi với bọn họ.”

Khó mà tưởng tượng được bên trong một cái căn cứ hiện đại như thế này, phương thức giao dịch lại đơn giản, nguyên thủy như vậy.

Mặc dù vẻ mặt của Trần Mộ không biểu hiện gì, nhưng Jeeves vẫn hiểu rõ, vị khách hàng này của mình hiển nhiên là đối với nơi này không được vừa lòng cho lắm.

Điều này làm cho tinh thần của hắn hơi khẩn trương, nếu đối phương đối với những thứ kia không hài lòng, hiển nhiên là đối phương muốn những thứ cao cấp hơn, mà hàng càng cao cấp thì cũng có nghĩa là giá cả càng cao.

Hắn kìm nén cơn hưng phấn trong lòng, cẩn thận hỏi: “Không biết ngài muốn loại hàng hóa nào? Ngài cần nguyên liệu? Hay là tạp giới thành phẩm? Tạp phiến ở nơi này cũng có chỗ bán ra, chỉ là giá cả so với trong thành thị cao hơn một chút.”

“Là nguyên liệu.” Trần Mộ nói, Bagnell ở bên cạnh tiếp lời: “Tạp giới thành phẩm nếu như là hàng tốt thì cũng có thể xem qua một chút. Nhưng ngươi cũng cùng đừng có đem những loại thông thường đến cho chúng ta xem.”

“Nguyên lệu sao?” Cái này cũng không ngoài dự liệu của Jeeves. Thu mua nguyên liệu tại nơi này thấp hơn so với thành thị từ ba đến năm lần, nếu có thừa không gian vận chuyển, thuận đường nhận mua một ít nguyên liệu đem về, bán lại thì tiền lời cũng thu lại được một con số lớn. Rất nhiều tạp tu khi quay về thành thị cũng sẽ làm như vậy.

Lời bổ sung của Bagnell làm cho Jeeves bất ngờ, nhưng hắn cũng không lộ ra sự kinh ngạc gì trên vẻ mặt.

“Mời các vị đi theo tôi.” Jeeves đi trước dẫn đường.

Thang máy đi lên, mọi người đi lên tầng cao nhất của căn cứ này.

Nơi này cảnh giới rõ ràng là nghiêm ngặt hơn rất nhiều, đám người Trần Mộ cũng phát hiện ra rất nhiều tạp tu đang chăm chú nhìn vào bọn họ.

“Jeeves, ngươi lại nhận được mối lớn à?” Tạp tu phụ trách an ninh thiện ý chào hỏi Jeeves.

Jeeves nhìn vị tạp tu này, vẻ mặt cũng thoải mái hơn rất nhiều. “Đúng vậy, chú Đái, sau hai ngày nữa hoàn thành mối làm ăn này sẽ mời mọi người uống rượu.”

“Haha, tiểu quỷ, ngươi nên tiết kiệm đi, sau này còn phải lấy vợ nữa chứ.” Ông chú họ Đái kia cười ha ha, trong lời nói chứa đựng vẻ ân cần, mấy vị tạp tu xung quanh cũng cười rộn lên.

Trong lòng Trần Mộ thầm kinh hãi, vị tạp tu họ Đái này thực lực cũng không tầm thường.

Đối phương chắc hẳn là là một vị tạp tu cận chiến, từ tư thế đứng thẳn của hắn có thể nhìn ra. Mới vừa rồi một cỗ cảm giác nhẹ nhàng đảo qua người Trần Mộ, độ nhạy cảm với cảm giác của hắn gần đây tăng mạnh, có thể cảm thụ được luồng cảm giác mềm mại mà lợi hại của đối phương.

Mấy vị tạp tu khác thực lực cũng không tồi, nhưng so với vị tạp tu họ Đái này phải kém hơn đến hai phần.

Vị tạp tu họ Đái hơi kinh ngạc nhìn thoáng qua Trần Mộ. Hắn vừa rồi tựa hồ như nhận ra được sự chấn động cực kỳ nhỏ của một cỗ cảm giác. Nhưng nó dường như quá nhỏ bé, hắn vừa phát hiện liền biến mất như không thấy.

Hắn không biết luồng cảm giác chấn động này là do ai phát ra, thậm chí có chút không dám khẳng định vừa rồi có phải mình đã phát hiện lầm hay không. Nhưng kinh nghiệm thực chiến của hắn vô cùng phong phú, tự nhiên không cho rằng đây là ảo giác của chính mình.

Việc này có thể chứng minh, độ nhạy cảm với cảm giác của đối phương so với mình còn mạnh hơn rất nhiều. Không ngờ năng lực khống chế cảm giác lại chuẩn xác đến như vậy, trong lòng hắn lập tức khẩn trương.

Đối phương có một cao thủ!

Độ nhạy cảm với cảm giác cũng không đại biểu cho cái gì. Nhưng trong mắt tạp tu họ Đái cũng hiểu được lực lượng ẩn tàng trong nó. Cảm giác rất kì diệu, cùng với những sự vật trên đời này cũng không có khác nhau là mấy. Mỗi một sự việc, bất luận nó ở phương diện gì, một khi tính chất có đột phá, thì sẽ thể hiện ra một uy lực cực kì kinh khủng không thể nghi ngờ.

Cường độ cảm giác cũng giống vậy, độ nhạy cảm với cảm giác cũng như thế…

Năm đó hắn đã từng cùng với một vị tạp tu am hiểu việc khống chế cảm giác chiến đấu, đối phương chỉ bằng vào lực lượng của một người, đã cường ngạnh khiến cho tiểu đội của bọn họ suýt nữa thì diệt vong. Đối với loại tạp tu này, cường độ cảm giác bình thường sẽ không quá mạnh mẽ, nhưng năng lực khống chế cảm giác mạnh mẽ của bọn thì lại đền bù phương diện thiếu hụt này. Bọn họ không cần cường độ cảm giác quá mạnh mẽ, bọn họ có thể làm cho cảm giác được vận dụng ở mức đầy đủ nhất, đạt được hiệu quả cao nhất.

Bọn họ có thể trong nháy mắt nhìn thấy rõ sơ hở của ngươi, sau đó công kích chuẩn xác, một kích trí mạng!

“Hoan nghênh các vị quang lâm Hưu Tư thương hội, hy vọng các vị có thể hài lòng với thu hoạch của mình.” Vị tạp tu họ Đái lùi về sau nửa bước, hướng về phía đám người Trần Mộ cúi chào.

Hắn đã không còn là một tạp tu chỉ biết dũng mãnh giết địch như trước kia nữa. Ở tại thương hội một thời gian dài như thế, cũng đã hình thành cho mình một phong cách đối nhân xử thế.

Những tạp tu chung quanh nhất thời rùng mình, họ cũng biết được cử động này của vị chỉ huy là có ý gì. Chỉ thấy mọi người đều đồng loạt cúi chào, thanh âm vô cùng chỉnh tề “Hoan nghênh quang lâm Hưu Tư thương hội.”

Ánh mắt của Jeeves liền biến đổi.

Hề Bình có chút hài lòng nhìn thoáng qua đám tạp tu này, hắn trước kia cũng đã từng tham gia loại công việc như vậy, ánh mắt so với người thường càng thêm thâm thúy. Cái này gọi là thấy mầm biết cây, từ cách cư xử của đám tạp tu này đủ để thấy được chủ nhân của thương hội này rất có bản lãnh.

Trần Mộ và Bagnell về phương diện này thì lại không nhạy bén bằng.

Những người ở bên trong nghe thấy động tĩnh bên ngoài, lập tức có người đi ra.

“Các vị mời vào, hoan nghênh quang lâm Hưu Tư thương hội, xin giới thiệu tôi là người quản lý của thương hội, xin hết lòng phục vụ các vị.”

Một thanh âm trong trẻo vang lên, mọi người nhất thời sáng mắt lên. Trước mặt mọi người, là một cô gái xinh đẹp đang đứng. Ngũ quan xinh xắn dưới sự trang điểm nhẹ nhàng lại càng làm cho nó trở nên nổi bật, làm cho người khác nhịn không được phải liếc nhìn thật lâu. Áo sơ mi trắng, cổ áo mở ra, một cái vòng cổ màu bạc rũ xuống phối hợp một cách tinh tế với xương quai xanh(1), vô cùng hấp dẫn. Váy ngắn màu xanh đậm, tất da chân màu đen ôm lấy cặp đùi ngọc thon dài, dưới chân là một đôi giày cao gót màu đen.

Sự xuất hiện đột nhiên của mỹ nữ này làm cho mọi người thất thần trong chốc lát. Vị mỹ nữ này dung mạo tuyệt không hơn Lô Tiểu Như cùng Tô Lưu Triệt Nhu, nhưng khí chất của một nữ doanh nhân thành thục trên người nàng lại càng làm cho ánh mắt của mọi người sáng ngời.

Nhân vật như vậy, Hề Bình gặp được cũng không nhiều, không thể ngờ rằng tại một căn cứ ở nơi hoang dã này, lại gặp được một nhân vật xuất sắc như vậy.

“Tiêu tỷ.” Jeeves hô lên, cô gái này vuốt cằm hướng về phía Jeeves ra hiệu.

Những lúc như thế này, luôn luôn là Hề Bình ra mặt.

“Tiêu tiểu thư cô khoẻ chứ, tôi là Hề Bình rất vui khi được gặp cô.” Hề Bình bình thản vươn tay ra.

Tiêu tiểu thư trong mắt hiện lên một tia hân thưởng, nàng vươn tay phải ra, nhẹ nhàng bắt lấy tay Hề Bình. “Có thể gặp được một nhân vật phong độ như Hề tiên sinh, thật sự rất vinh hạnh.”

Hề Bình là một tay lão luyện, tự nhiên sẽ không bị lời đường mật này làm cho choáng váng, trên mặt mỉm cười “Sự xinh đẹp của Tiêu tiểu thư làm cho tôi cũng cảm thấy khó thoát được cạm bẫy, tôi thật sự phải mạnh mẽ kìm chế mới có thể miễn cưỡng không thất thố.”

Trần Mộ chợt nghe Bagnell nói thầm. “Thật không ngờ, lão già Hề Bình này bình thường nghiêm chỉnh như vậy, thì ra ngón nghề tán gái cũng rất thành thạo.”

Giọng của Bagnell vốn rất lớn, lời này tuy nhỏ, nhưng xung quanh vốn an tĩnh, mọi người liền có thể nghe thấy rõ ràng. Nhất thời vẻ mặt mỗi người đều trở nên quái dị.

Chỉ là, ánh mắt của Jeeves nhìn về phía Bagnell có thêm vài phần bất thiện.

Da mặt Hề Bình cũng rất dày, hắn coi như không nghe thấy gì hết, thần sắc

nghiêm chỉnh, hướng về phía Tiêu tiểu thư giới thiệu Trần Mộ. “Đây là ông chủ của chúng tôi.”

Tuổi tác còn trẻ của Trần Mộ làm cho Tiêu tiểu thư này có chút bất ngờ, nàng uyển chuyển cúi chào. “Sự quang lâm của ngài, làm cho thương hội chúng tôi cảm thấy rất vinh hạnh.”

“Tiêu tiểu thư khách khí rồi.” Trần Mộ bình tĩnh đáp lễ.

Tiếp xúc với ánh mắt bình thản của Trần Mộ, Tiêu tiểu thư âm thầm cảm thấy kì lạ. Với tuổi trẻ của Trần Mộ, lẽ ra phải là một người có huyết khí phương cương(2) mới đúng, thanh niên nào nhìn thấy mình lại không phải mặt đỏ tới tai? Mà nếu khả năng kìm chế kém thì có lẽ cả khuôn mặt chẳng khác gì quả cà chua. Cho dù là có thông minh, biểu hiện ra một dáng vẻ nghiêm trang, thì cũng sẽ âm thầm dùng mắt lén nhìn. Nhưng vị thiếu niên trước mắt này, ánh mắt lại bình thản không có một chút chấn động nào.

Tiêu tiểu thư trong lòng cảm thấy kinh dị, nhưng mà trên mặt thì lại cười tươi như hoa. “Hoan nghênh các vị quang lâm, không biết các vị muốn những loại vật phẩm như thế nào?”

Ánh mắt của nàng đột nhiên đặt lên trên người Lô Tiểu Như ở đằng sau Trần Mộ, không khỏi sửng sốt, nàng bất chợt không nhịn được mà than thở. “Vị tỷ tỷ này thật là xinh đẹp, ngay cả em cũng không nhịn được có vài phần ghen tị.”

Cảm giác tốt đẹp của Lô Tiểu Như đối với vị Tiêu tiểu thư này lập tức tăng lên, nhưng nàng cũng không có mở miệng, chỉ hướng về phía nàng ta mỉm cười thiện ý.

Sự kinh dị trong lòng Tiêu tiểu thư lại càng tăng thêm.

Tuổi còn trẻ, nhưng lại có khí chất bình thản của ông chủ, trợ thủ có phong độ và kinh nghiệm phong phú, còn có vị mỹ nữ tạp tu này nữa. Ngay cả người như nàng có tin tưởng tuyệt đối với dung mạo của mình, cũng không nhịn được phải mở to hai mắt ngắm nhìn Lô Tiểu Như, một nữ tạp tu xinh đẹp như thế, người bình thường không có khả năng có được.

Hơn nữa những tạp tu hộ vệ của đối phương, từ lúc vừa tiến vào liền nhìn không chớp mắt, biểu hiện ra tính kỷ luật kinh người, nàng bất chợt nhớ đến lời nhắc nhở mới vừa rồi của một thủ hạ bên ngoài, trong này còn có một vị cao thủ.

Một đội ngũ như vậy, lai lịch của đối phương chắc hẳn là sẽ không bình thường.

1. Xương quai xanh: còn gọi là xương đòn, là một trong những xương của thành ngực trước. Nó là một xương dẹt cong hình chữ “S”. Một đầu xương tiếp khớp với xương ức, đầu còn lại tiếp khớp với xương bả vai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK