Mục lục
Tạp Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đàn ông mang mặt nạ đồng đứng trong những cánh hoa như ẩn như hiện. Một tiếng cười mang theo một chút tiếc nuối thản nhiên vang lên, sát khí lượn lờ trong không khí cũng dần trở nên rõ ràng. Tang Hàn Thủy biết, đối phương đã động sát tâm, những công kích tiếp theo tuyệt đối sẽ không có một chút nương tay. Không hề nghi ngờ đối phương sẽ xuất ra một kích trí mạng.

Hai con mắt hình tam giác chăm chú nhìn những cánh hoa bay lượn, tuyệt đẹp mà đau thương, như thật như ảo. Trong con mắt tàn nhẫn mơ hồ có thể thấy được sự bình tĩnh như mặt hồ. Cuộc đời chìm nổi, những kinh nghiệm trải qua trong mấy năm nay hiện ra một cách rõ ràng trước mắt hắn, những cảm xúc mãnh liệt đột nhiên dâng lên trong lòng.

Bỗng nhiên một giọng nói ồm ồm lạ lẫm phá vỡ sự giằng co giữa hai ngươi, cũng đem Tang Hàn Thủy từ trong những xúc động trở về hiện thực.

“Không sai. Ta cũng không thích phong cách của Pháp Á.”

Một người đàn ông thân hình cường tráng chậm rãi từ trong bóng tối đi tới. Hắn mày rậm mắt to, ánh mắt trong suốt, áo khoác phía ngoài có vài chỗ bị rách, vẻ mặt phong trần.

Con mắt hình tam giác của Tang Hàn Thủy đột nhiên co rụt lại, hoảng sợ vô cùng. Người kia đến gần từ lúc nào? Vậy mà chính mình không hề phát hiện.

Những cánh hoa đang nhẹ nhàng bay lượn bỗng nhiên như bị kích thích, chuyển động điên cuồng. Hai giây sau, những cánh hoa lại khôi phục như ban đầu. Tang Hàn Thủy thầm phán đoán thân phận của người đàn ông mày rậm, ngay cả tên cao thủ của Pháp Á dường như cũng rất kinh ngạc

Trầm mặc một lát, từ trong những cánh hoa truyền đến giọng nói: “Có phải là Giải Yến Bạch hay không?”

Tang Hàn Thủy nghe vậy liền chấn động mãnh liệt, người kia là Giải Yến Bạch, cao thủ đứng đầu Trung Đạt Thư Phủ?

Người đàn ông mày rậm có chút bất ngờ: “A, không ngờ Phòng tiền bối cũng nhận ra ta, thật khiến cho người ta cảm thấy bất ngờ.” Thần thái của hắn buông lỏng, thong dong tự nhiên.

Những cánh hoa liền tản đi, Phòng Thế hiện ra, phía dưới tấm mặt nạ đồng vang lên một giọng nói cực kì cuốn hút: “Giải huynh đệ dựa vào lực lượng của bản thân một mình khiêu chiến các cao thủ của Liên Bang Tổng Hợp Học Phủ, đánh bại toàn bộ các cao thủ ở đó, ai mà chẳng biết.”

Giải Yến Bạch khẽ nhíu mày, mỉm cười nói: “Cái gì mà đánh bại toàn bộ các cao thủ, ta chỉ là thừa dịp Đường Hàm Phái không có ở đó kiếm chút tiện nghi mà thôi.”

“Giải huynh đệ quá khiêm tốn. Những người có thể làm được như vậy, cả Liên Bang có thể đếm được trên đầu ngón tay. Bất quá Giải huynh đệ tại sao không trở về Trung Đạt Thư Phủ nắm giữ đại cục mà lại chạy đến một địa phương nho nhỏ như Đông Thụy?” Ngữ điệu của Phòng Thế cực kì thoải mái, hắn dường như có một sức lôi cuốn rất đặc biệt, rất khó làm cho người ta sinh ra ác cảm.

“Làm sao có thể nói Đông Thụy là một địa phương nho nhỏ được khi mà đệ tử của Caesar tiền bối đến đây, Đàm Vũ Mân tiểu thư cũng đã đến, thậm chí ngay cả tạp tu đứng đầu Pháp Á là Phòng Thế tiên sinh cũng đến đây.” Ánh mắt của Giải Yến Bạch nhìn thẳng lên tấm mặt nạ bằng đồng, khóe miệng mang theo vài phần mỉm cười. Bỗng nhiên Giải Yến Bạch nói một câu thâm ý: “Ta cảm thấy rất kì quái, Phòng Thế tiên sinh biết rõ Đàm Vũ Mân tiểu thư đang ở Đông Thụy, không ngờ còn dám chạy tới đây, ha ha! Cơn giận dữ của người đẹp không phải là một chuyện đơn giản a.”

Ánh mắt phía sau tấm mặt nạ bỗng nhiên co rút lại. Vài giây sau, Phòng Thế lên tiếng: “Không ngờ tin tức của Giải huynh đệ lại nhanh chóng như thế. Dù sao Pháp Á và Trung Đạt Thư Phủ cùng đứng ở một bên chiến tuyến chống lại Đường Hàm Phái và Liên Bang Tổng Hợp Học Phủ, ai cũng sẽ cố gắng hết sức mình.”

“Xem ra vết thương trên người đã ảnh hưởng đến sự tự tin của tiền bối. Đáng tiếc, đáng tiếc!” Giải Yến Bạch lắc đầu than nhẹ, thần sắc lộ vẻ nuối tiếc.

Ánh mắt của Phòng Thế chợt trở nên lạnh lùng: “Chẳng lẽ Giải huynh đệ không để ý đến tình hữu nghị giữa Pháp Á và Trung Đạt Thư Phủ mà nhúng tay vào chuyện đêm nay?”

Giải Yến Bạch thản nhiên nói: “Trung Đạt Thư Phủ là Trung Đạt Thư Phủ, Giải Yến Bạch là Giải Yến Bạch. Vết thương trên người tiền bối vẫn chưa lành, tiền bối nên tĩnh dưỡng cho tốt.”

Phòng Thế chăm chú nhìn Giải Yến Bạch. Giải Yến Bạch không hề sợ hãi, thần thái trước sau thoải mái tự nhiên.

“Nếu đã như vậy ta sẽ để Giải huynh đệ được như ý.” Giọng nói lượn lờ, bóng dáng của Phòng Thế đã biến mất trong bóng đêm.

Tang Hàn Thủy nhịn không được thở ra một hơi thật dài, lấy lại bình tĩnh. Lúc này hắn mới phát hiện, không biết từ khi nào phía sau lưng đã bị mồ hôi thấm ướt hoàn toàn, có thể tưởng tượng được vừa rồi hắn phải thừa nhận một áp lực khủng khiếp đến chừng nào. Mặc dù hắn biết thực lực của đối phương rất khủng khiếp nhưng cũng không thể ngờ người vừa rồi chính là tạp tu đứng đầu Pháp Á. Tuyệt đối là một trong những cao thủ mạnh nhất Liên Bang.

Thực lực của Tang Hàn Thủy mặc dù không tầm thường, nhưng sự thật là hắn còn kém cấp bậc này quá xa. Trong ngày thường, ngay cả tư cách tiếp xúc những cao thủ như vậy cũng không có.

Tạp tu đứng đầu Trung Đạt Thư Phủ - Giải Yến Bạch, và tạp tu đứng đầu Pháp Á - Phòng Thế, hai cường giả đứng đầu Liên Bang xuất hiện trước mặt mình. Nhất thời Tang Hàn Thủy cảm giác mình giống như đang nằm mơ. Lúc này hắn muốn vuốt mặt một cái xem có phải là chính mình đang mơ hay không.

“Ngươi là thủ hạ của Bạch tổng quản?” Giải Yến Bạch quay sang hỏi.

“Vâng.” Tang Hàn Thủy kính cẩn trả lời. Mặc dù hắn nhiều tuổi hơn so với Giải Yến Bạch, nhưng hắn vẫn không tự chủ được mà biểu hiện ra sự tôn kính.

“Không biết ngươi có thể thông báo giúp ta một tiếng, nói rằng có đệ tử của Trung Đạt Thư Phủ Thủy Thanh Nghiên là Giải Yến Bạch xin gặp!” Giải Yến Bạch thần sắc nghiêm nghị, cực kì nghiêm túc nói.

“Vâng vâng.” Tang Hàn Thủy vội vàng đáp lại. Trời ạ, đầu óc hắn như muốn phát điên lên, đường đường là tạp tu đứng đầu Trung Đạt Thư phủ mà lại khiêm tốn xin gặp ông chủ?

Bỗng nhiên có hai luồng dao động năng lượng cực kì khủng khiếp đồng thời phát ra.

Giải Yến Bạch kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên, bỗng chốc biến mất khỏi vị trí. Tang Hàn Thủy cảm giác được trong hai luồng dao động năng lượng có một luồng là do tên ‘bảnh giai’ kia phát ra, chẳng lẽ hắn muốn liều mạng? Sắc mặt hắn ngưng trọng vô cùng, thân hình chợt lóe, hướng về phía trước bay tới.

Lúc này Tiếu Ba quả thật đã muốn liều mạng rồi, vòng luân bao quanh hắn chỉ còn tám cái, chỉ là tám tiểu Tự Ba Luân này so với trước đó thì cực kì chói mắt, bộ dạng của hắn cực kì thê thảm. Áo khoác màu trắng trên người hắn đã rách thành từng mảnh nhỏ, khóe miệng hiện ra một vệt máu tươi.

Gã tạp tu khô gầy trước mặt hắn cũng không tốt hơn bao nhiêu, quang mâu màu đỏ ảm đạm không có một chút ánh sáng. Gân xanh nổi lên trên hai cánh tay khô gầy, ở trên vai có một vết máu, ngay cả mặt nạ cũng bị vỡ mất một mảnh.

Tiếu Ba hung hăng nhìn đối phương, trong ánh mắt tràn ngập các tia máu. Trên khuôn mặt hắn nhìn không ra nửa điểm tiêu sái tuấn dật hàng ngày, chỉ có vẻ điên cuồng và hung ác. Lúc này hắn giống như một con dã thú bị thương, mà trong con mắt của gã tạp tu khô gầy kia chỉ có một màu xám, dường như không còn một chút sinh cơ, chỉ là những hơi thở dồn dập chứng tỏ hắn đang còn sống.

Áp lực trong không khí khiến cho kẻ khác không sao hít thở nổi. Hai bên đều chăm chú nhìn ánh mắt của đối phương. Cả hai người đều hiểu rõ, đòn tấn công tiếp theo sẽ là đòn quyết định thắng bại cuối cùng!

Bỗng dưng cả hai người đồng thời ra tay.

Mười ngón tay thon dài của Tiếu Ba vừa rồi còn run rẩy đột nhiên trở nên ổn định dị thường. Bàn tay vung tên một cái, tám vòng luân nhất tề tập hợp trước mặt hắn. Tám vòng luân tạo thành một vòng luân lớn giống như một tấm thuẫn hình tròn đứng ở trước mặt hắn. Vòng luân ở vị trí cao nhất bỗng nhiên biến mất với tốc độ cực nhanh. Ngay sau đó vòng luân thứ hai biến mất, tốc độ biến mất càng lúc càng nhanh, vòng thứ ba, vòng thứ tư.. Khi vòng luân cuối cùng biến mất giữa không trung, trước mặt Tiếu Ba không còn lại bất cứ thứ gì, hai mắt hắn trợn ngược lên.

Bát Luân Không Chấn !

Trong khoảng không gian giữa hai người, một luồng dao động năng lượng mang theo hơi thở hủy diệt cực kì khủng khiếp chợt khuếch tán ra!

Hai con ngươi màu xám của gã tạp tu khô gầy biến thành màu đen. Khác với những con ngươi màu đen thông thường, màu đen trong con ngươi của hắn không có một chút ánh sáng, giống như những nơi tối tăm nhất trong bóng đêm. Hai cánh tay khô gầy lúc này trong suốt như thủy tinh, hai tay hắn trông giống như một cái bao tay bằng năng lượng hoàn toàn bị thức tỉnh khiến cho kẻ khác sinh ra ảo giác.

Quang mâu màu đỏ trong tay hắn cũng phát sinh biến hóa kinh người. Ba ba ba một loạt âm thanh nổ vỡ giòn tan từ quang mâu trên tay hắn truyền ra.

Trong những âm thanh dày đặc này, quang mâu màu đỏ điên cuồng bành trướng, vặn vẹo! Gân xanh trên trán tên tạp tu khô gầy cũng nổi lên, có thể thấy là hắn cũng đã dùng toàn bộ sức lực. Lân phiến màu đỏ tươi từ bàn tay hắn nhanh chóng lan ra những vị trí khác của quang mâu. Trong chớp mắt, lân phiến màu đỏ đã bao trùm cả thân mâu, ở trên đầu của quang mâu xuất hiện hai răng nanh rắn nhọn hoắt. Phần đầu của quang mâu biến thành đầu rắn, quang mâu bỗng chốc biến thành xà mâu. Hai sợi tơ màu vàng cực nhỏ nhẹ nhàng di chuyển dọc theo lân phiến, rồi dừng lại ở hình đầu rắn. Lập tức hai sợi tơ vàng mở rộng ra, hình thành hai con mắt màu vàng.

Bỗng nhiên từ không trung vang lên một tiếng hét thất kinh: “Già Mục Xà Mâu!”

Gã tạp tu khô gầy lúc này không thèm để ý đến những người bên ngoài, chiêu thức của Tiếu Ba khiến hắn cảm giác cực kì nguy hiểm vượt xa trước đó, bỗng dưng hắn trợn mắt lên, hét to: “Đi!”

Quang mâu màu đỏ hóa thành một tia sáng, mãnh liệt hướng Tiếu Ba bổ tới.

Giữa không trung, Giải Yến Bạch có chút kinh dị nhìn thoáng qua hai người đang chiến đấu. Ngay sau đó, hắn như một tia chớp xuất hiện phía sau lưng Tang Hàn Thủy, một tay cầm lấy áo Tang Hàn Thủy rồi hướng về phía sau bay đi.

Oanh!

Ánh sáng màu đỏ và màu trắng xen lẫn nhau từ phía sau lưng hai người truyền đến, chấn động năng lượng khiến không khí chuyển động cực kì hỗn loạn, bắn ra bốn phía khiến Tang Hàn Thủy sợ tới mức mặt mày tái mét.

Tất cả các tạp tu phía ngoài đại lâu, vô luận là tạp tu của Thái Thúc gia hay là những tạp tu khác, tất cả đều bị năng lượng khủng khiếp phát ra từ vụ nổ dọa ngã. Mọi người vô ý ngừng lại động tác trên tay.

Khi luồng dao động năng lượng kia phát ra thì Tiểu Bộ Mặc vừa lướt đến bên cạnh Tư Đông Khấu. Vừa rồi hắn sử dụng hai tay làm quyền để phát ra không khí kĩ cho nên lúc này hai tay của hắn bủn rủn không chịu nổi. Nhưng do luyện tập nhiều lần với Weah nên hắn biết rõ tầm quan trọng của thời cơ. Động tác của hắn không có một chút chần chờ.

Tư Đông Khấu vừa phát hiện ra hai luồng dao động năng lượng cực kì mạnh mẽ kia thì cảm thấy hoảng sợ vô cùng. Cảm giác của hắn cực kì nhanh nhạy, hiển nhiên đây là hai gã tạp tu cường đại đang liều mạng. Khiến hắn cảm thấy hồn phi phách tán hơn là địa điểm mà hai tên tạp tu kia liều mạng ở rất gần chính mình. Nếu mình còn ở lại chỗ này, dưới va chạm năng lượng khủng bố như thế, tuyệt đối khó mà sống nổi. Thoáng nhìn thấy Tiểu Hầu Tử hung hãn hướng về phía mình đánh tới, trong lòng hắn cực kì lo lắng. Hắn rất muốn nói cho đối phương, chúng ta phải mau chạy ra khỏi đây.

Tiểu Bộ Mặc không có một chút phân tâm, hắn không cảm nhận được dao động năng lượng đang phát ra. Đối với hắn mà nói, mặc kệ chuyện gì xảy ra, hiện tại hắn chỉ có một ý nghĩ, đánh ngã kẻ trước mặt.

Phanh!

Chân phải của hắn lại đá lên năng lượng thuẫn của đối phương. Sự chần chừ và do dự của đối phương đã bị Tiểu Bộ Mặc nắm lấy. Hắn không rõ tại sao đang chiến đấu mà đối phương lại phân tâm như vậy, nhưng hắn hiểu rõ rằng, đây là một cơ hội!

Trong nháy mắt khi vừa đá trúng quang thuẫn, chân phải của hắn đột ngột cong lên, nhẹ nhàng đè xuống những gai năng lượng phía bên ngoài quang thuẫn. Chân trái đột nhiên giơ lên, giống như một cái roi, không một chút dấu hiệu hướng Tư Đông Khấu đánh tới!

Biến hóa này xảy ra quá nhanh!

Đúng lúc này Bát Luân Không Chấn của Tiếu Ba va chạm với Già Mục Xà Mâu của đối phương. Trong nháy mắt, những luồng năng lượng có tính hủy diệt chuyển động hỗn loạn khiến Tư Đông Khấu thất thần trong giây lát. Thất thần trong khi đang chiến đấu là một sai lầm chết người!

Hắn chưa kịp phản ứng thì mũi chân trái của Tiểu Bộ Mặc đã chạm đến cổ họng của hắn. Lực bộc phát kinh người từ mũi chân phát ra, tiếng xương vỡ răng rắc đồng thời vang lên.

Rốt cuộc đã giải quyết xong!

Tiểu Bộ Mặc chưa kịp cao hứng thì bỗng nhiên một bàn tay từ phía sau tóm lấy cổ hắn. Hắn chỉ cảm thấy hoa mắt, cả người được kéo về phía sau rất nhanh.

Là Weah! Hắn nhất thời buông lỏng cơ thể. Đối luyện với Weah lâu như vậy, hắn không cần quay đầu lại cũng biết là Weah. Chỉ là, vì sao Weah lại lôi mình đi khi mình vừa chiến thắng cơ chứ? Trên khuôn mặt hắn lộ ra vẻ nghi hoặc.

Ánh mắt đen láy của hắn đột nhiên ngưng trụ, một quả cầu ánh sáng chói mắt như mặt trời bỗng nhiên từ trong đại lâu hiện lên!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK