Nằm ngoài dự đoán của mọi người nhất chính là Tô Lưu Triệt Nhu, bởi những tạp tu bị thương trong đội ngũ đã dần khỏi nên nàng cũng dần không có việc để làm.
Sau khi biết được Tô Lưu Triệt Nhu là y vụ tạp tu cao cấp, tên đội trưởng thủ hạ của Tiêu Lập Thiến bèn năn nỉ tiểu thư nhà hắn, hi vọng Tô Lưu Triệt Nhu có thể trị liệu một số bệnh tật trước kia còn lưu lại. Trước kia hắn trong quá trình chiến đấu bởi không có điều kiện chữa trị kịp thời cho nên có ẩn tật để lại.
Mấy ngày này bởi quan hệ giữa Tô Lưu Triệt Nhu và Tiêu Lập Thiến rất tốt cho nên nàng liền đáp ứng không chút do dự. Đối với nàng mà nói, đây chỉ là một chuyện nhỏ, chỉ trong nửa giờ ẩn tật của tên đội trưởng đã được chữa khỏi.
Không còn bị ẩn tật gây trở ngại, cảm giác của tên đội trưởng lập tức hồi phục với tốc độ kinh người. Chỉ trong vài ngày, thực lực của hắn tăng lên một phần mười. Hiệu quả chữa trị kinh người khiến toàn bộ căn cứ xôn xao, có rất nhiều người tìm đến Tô Lưu Triệt Nhu xin chữa bệnh.
Những người thường xuyên đi ra vùng hoang dã có mấy ai không mang vết thương trên mình? Mà ở vùng khỉ ho cò gáy này thì có y vụ tạp tu chữa trị là chuyện nằm mơ giữa ban ngày. Thật không ngờ đội ngũ mới đến này lại có y vụ tạp tu, chỉ bằng vào điểm ấy thôi đủ khiến cho mọi người phải nhìn bọn họ bằng con mắt khác.
Tô Lưu Triệt Nhu khi thấy có nhiều người như vậy cũng có chút tròn mắt kinh ngạc, nếu như không phải bọn họ kiêng kị đám tạp tu cảnh giới thì hiện trường khẳng định hỗn loạn vô cùng. Không giống với dân thường cứu chữa ở Lars, những tạp tu này mỗi người đều là những kẻ cùng hung cực ác giết người không chớp mắt, khiến nhất thời Tô Lưu Triệt Nhu chân tay luống cuống.
Đến thời điểm mấu chốt vẫn là Bagnell đưa ra biện pháp giải quyết. Hắn nhẹ nhàng mời Tô Lưu Triệt Nhu vào một căn phòng rồi gọi Tập Thụy Nhất tới.
“Nơi này sẽ là phòng trị liệu của tiểu thư. Tiểu thư chỉ cần phụ trách chuyên môn tiến hành trị liệu là được. Tập Thụy Nhất sẽ làm phụ tá cho tiểu thư. Những việc khác thì để cho chúng ta giải quyết.” Bagnell vỗ ngực, vẻ mặt hăng hái.
Tô Lưu Triệt Nhu cúi đầu suy nghĩ một chút, cảm giác làm như vậy sẽ bớt được rất nhiều phiền phức nên vội gật đầu.
Bagnell bèn gọi hai người Điểu Vũ và Trữ Nhạc đến: “Hai người các ngươi gác cửa, kẻ nào dám gây náo loạn thì tống ra ngoài cho ta.”
“ Vâng!” Hai người ồm ồm trả lời. Đám tạp tu đứng xung quanh đồng thời biến sắc, sự khủng khiếp của Điểu Vũ hôm trước những người này đều đã biết. Trữ Nhạc mặc dù thấp hơn Điểu Vũ một cái đầu nhưng vẻ mặt hung dữ, so với Điểu Vũ còn hung ác hơn vài phần, mọi người sợ hãi vội vàng lui lại về phía sau.
Bagnell thấy Hề Bình vừa mới bước đến xem, hai mắt sáng ngời hô to: “Lão Hề, lão Hề, nhanh lại đây một chút nào.”
Hề Bình không nhanh không chậm đi tới trước mặt Bagnell: “Có việc gì thì nói đi.”
Bagnell cười hắc hắc, nói nhỏ vào tai Hề Bình mấy câu. Ánh mắt của Hề Bình đột nhiên sáng lên, liên tục gật đầu.
Rất nhiều tạp tu vừa mới từ trong rừng trở lại căn cứ liền được chứng kiến một màn kì dị, trong căn cứ không ngờ là có một đội ngũ thật dài đang xếp hàng.
Bagnell hướng về phía người tiếp theo bảo:
“Tô Lưu cô nương vất vả như thế, không biết ngươi chuẩn bị lấy gì làm thù lao?”
Vị tạp tu này vẻ mặt tiếc nuối, từ trong người móc ra một cái sừng màu đỏ giống như sừng dê, ánh mắt hướng về phía Hề Bình với vẻ mong chờ.
Hề Bình lúc này đang đeo kính, vẻ mặt nhã nhặn, cẩn thận xem xét một lúc, hài lòng gật đầu:” Không tồi, đây là sừng của một con dê Huyết Giác trưởng thành, phẩm chất không đến nỗi nào. Được rồi, người vào đi.”
“Ngươi có thể tiến vào.” Bagnell phất phất tay.
Vị tạp tu này mặc dù còn có chút tiếc nuối nhưng trên mặt vẫn hiện ra vẻ vui mừng, vội vàng tiến vào phòng trị liệu.
“Người tiếp theo.” Bagnell hô.
Tên tạp tu này đem ra một hòn đá màu đen huyền.
“Khối quặng Hi Nham này phẩm chất không tốt, chỉ là đồ bỏ đi.” Hề Bình lạnh nhạt đem hòn đá trả lại cho tên tạp tu kia.
Bagnell vỗ vỗ bả vai đối phương, giọng sâu xa:
“Huynh đệ à! Chỉ là những vật ngoại thân mà thôi, sống không mang đến mà chết cũng chẳng mang đi, giữ lại làm gì chứ? Thân thể vẫn là quan trọng nhất a! Ngươi hãy suy nghĩ xem, nếu thân thể khỏe mạnh thì sau này cái gì mà chẳng kiếm được phải không? Ai.. độ giác ngộ của ngươi còn chưa đủ, đứng sang bên suy nghĩ lại cho kĩ đi.” Nói xong liền lấy tay tóm đối phương đưa ra khỏi đội ngũ.
“Người tiếp theo!” Bagnell tiếp tục thản nhiên hô lên.
Trước mặt Trần Mộ bày ra toàn bộ gia sản của hắn.
Bạch cúc hắc thạch, Điều ti hồng tuyến, Văn ngư thảo, Song bài thái thiết thạch. Đây là tất cả những tài liệu quý hiếm mà hắn có.
Bạch cúc hắc thạch chỉ dùng để chế tạo trù tạp, những tài liệu chuyên để chế tạo trù tạp rất hiếm, cho nên đến bây giờ nó vẫn chưa được Trần Mộ sử dụng. Nhưng lần này nó đóng vai trò quan trọng nhất.
Dầu Hồng chiết xuất từ Điều ti hồng tuyến và Bạch cúc hắc thạch có thể nói là hai loại tài liệu phối hợp với nhau tuyệt vời nhất. Dầu Hồng có thể nâng cao hiệu suất sử dụng năng lượng của tạp phiến, còn Bạch cúc hắc thạch có tác dụng đem lại năng lực tính toán cho tạp phiến. Hai vật liệu này phối hợp với nhau để chế tạo tạp phiến thì hiệu suất của tạp phiến có thể đạt tới mức cao chưa từng có.
Lần này không cần sử dụng Văn ngư thảo, tác dụng của nó là làm cho tạp phiến cứng rắn như thép, không bị tổn thương. Nói chung thì vô luận là tạp phiến cận chiến hay là tạp phiến công kích từ xa, năng lượng do nó trực tiếp sinh ra sẽ không gây tổn thương cho tạp phiến. Cho nên trong mắt của những chế tạp sư bình thường thì đặc tính của Văn ngư thảo là vô dụng.
Nhưng Trần Mộ lại không cho là như vậy. Hắn có suy nghĩ của riêng mình. Cụ thể như thế nào còn phải xem kết quả thí nghiệm, bất quá đó là một đề tài khác không liên quan gì đến những tạp phiến trước mắt.
Song bài thái thiết thạch cũng là một loài tài liệu cực kì hiếm thấy. Kim loại chiết xuất ra từ nó có tính dẫn năng lượng rất tốt, nó còn là một loại tạp mặc tự nhiên có khả năng hòa tan cực kì xuất sắc và nó có thể kích hoạt năng lượng rất tốt.
Ba loại tài liệu Bạch cúc hắc thạch, Điểu ti hồng tuyến và Song thái thiết thạch hết sức phù hợp với dự định của hắn.
Thêm vào một số tài liệu vừa mới mua được từ Tiêu Lập Thiến, Trần Mộ đã định ra được một phương án chi tiết.
Bởi sợ có thể xảy ra sơ suất nên phương án được hắn vạch ra cực kì chi tiết. Những tài liệu nói trên đều là những thứ chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, một khi chế tạp thất bại, nếu còn muốn tìm kiếm chúng một lần nữa thì đó không phải là chuyện dễ dàng.
Đây là lần đầu tiên Trần Mộ sử dụng nhiều tài liệu trân quý như vậy, giá cả của mỗi một loại tài liệu trong đó đều ở trên trời.
Chỉ liếc qua một cái, Nhữ Thu đã bị kế hoạch chế tạo hoàn chỉnh của Trần Mộ chinh phục hoàn toàn. Trong đó có rất nhiều thuật ngữ, tính toán mà nàng không rõ nhưng không sao, từ từ rồi sẽ biết. Chỉ riêng việc xem qua một phần nội dung trong đó đã khiến cho nàng hiểu được rất nhiều thứ.
Khiến cho nàng khâm phục nhất chính là thái độ chuyên nghiệp của Trần Mộ! Trước kia nàng chưa bao giờ thấy vị chế tạp sư nào chăm chú công việc như vậy. Dường như nàng cũng chưa bao giờ gặp qua bản kế hoạch chi tiết và rõ ràng như vậy. Đây vẫn còn được gọi là chế tạp sao? Quả thật nó giống như hoàn thành một công trình chế tạo quy mô lớn.
Có rất nhiều chỗ tính toán của Trần Mộ nàng xem không hiểu, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến sự sùng bái đang dâng cao mà nàng dành cho hắn. Tại sao người ta còn trẻ như vậy mà có thể trở thành một vị chế tạp đại sư? Từ thái độ làm việc có thể giải thích được tất cả!
Trong quá trình tính toán, Trần Mộ trước sau thực hiện đến năm lần tính toán mới đưa ra phương án cuối cùng. Ở mỗi bước thực hiện có rất nhiều ghi chú. Những ghi chú này không chỉ giải thích tất cả các vấn đề trong mỗi bước mà còn liệt kê những tình huống ngoài ý muốn có thể xảy ra, thậm chí còn có cả biện pháp giải quyết.
Do muốn Nhữ Thu hiệp trợ cho nên Trần Mộ yêu cầu nàng phải ghi nhớ toàn bộ kế hoạch, mỗi bước đều không được sai sót.
Yêu cầu của Trần Mộ chính là điều mà Nhữ Thu cầu còn không được. Sau khi tiếp nhận bản kế hoạch, nàng liền cố gắng học thuộc lòng như cháo. Nàng biết rõ giá trị của những thứ này, hiện tại có nhiều chỗ còn không rõ nhưng chỉ cần nhớ kĩ trong đầu là được. Chỉ cần có thời gian, không ngừng tìm hiểu nhất định có một ngày hiểu rõ tất cả.
Chờ cho Nhữ Thu nhớ kĩ bản kế hoạch, Trần Mộ mới bắt đầu tiến hành. Dụng cụ ở nơi này chỉ có thể xem là bình thường, nhưng đối với hắn như thế đã đủ.
Trước mặt hắn bày ra hơn mười loại tài liệu. Mùi do chúng nó phát ra quyện lại cùng một chỗ tạo thành một loại hương thơm kì lạ, Nhữ Thu vẻ mặt cẩn thận đứng nghiêm trang bên cạnh Trần Mộ, ánh mắt thỉnh thoảng lại đảo qua những tài liệu trên bàn.
Những tài liệu này có vài loại nàng chưa bao giờ nghe nói qua, thậm chí có tài liệu không có trong bách khoa toàn thư, nhưng thông tin về chúng đã được nàng nhớ kĩ trong đầu. Hiện tại nàng biết rõ, những tài liệu mà Trần Mộ lấy trong túi ra tuyệt đối thuộc loại cực kì trân quý.
Ánh mắt của Trần Mộ cực kì nghiêm túc, mà Nhữ Thu ở bên cũng không dám thở mạnh. Hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại, cẩn thận xem xét từng chi tiết trong đầu một lần nữa, xác định không có gì thiếu sót hắn liền mở mắt.
“Cô bây giờ bắt đầu đun chảy Lăng diện tinh, chú ý nhiệt độ của ngọn lửa.”
Trần Mộ trầm giọng nói.
“Rõ!”
Bởi chịu ảnh hưởng của cả nhóm nên Nhữ Thu cũng trả lời giống như tạp tu khác.
Ở nhiệt độ cao Lăng diện tinh bắt đầu trở nên đỏ rực, sau đó dần dần chuyển thành thể lỏng. Nhữ Thu thần sắc trấn định, các ngón tay của nàng cực kì linh hoạt. Các tài liệu được chuẩn bị sẵn trên bàn lần lượt được thả vào Lăng diện tinh nóng chảy.
Lăng diện tinh là một trong những tài liệu chưa được lượng định mà Trần Mộ mua được từ Tiêu Lập Thiến. Bên ngoài khối Lăng diện tinh bị nham thạch bao phủ, đây chính là nguyên nhân tại sao mọi người không nhận ra nó. Nhữ Thu cũng biết Lăng diện tinh, nhưng nếu như nàng muốn phân biệt thì cần phải sử dụng thiết bị chuyên dụng mới có thể xác định được.
Nàng rất tò mò tại sao Trần Mộ không cần bất cứ dụng cụ nào, chỉ liếc một cái liền biết trong nham thạch có Lăng diện tinh.
Đây là khối Lăng diện tinh có thể tích lớn nhất mà nàng từng thấy, ước chừng lớn bằng hai nắm tay người lớn. Nếu như đem tới phòng đấu giá thì giá của nó ít nhất là năm ngàn vạn Audierne.
Trần Mộ không ngờ lại không chút do dự sử dụng nó làm dung môi. Sử dụng Lăng diện tinh làm dung môi, hơn nữa còn là một khối Lăng diện tinh phẩm chất cực cao, có thể nói là không thể dùng hai chữ xa xỉ để hình dung nữa rồi.
Nhữ Thu không dám phân tâm, cảm giác của nàng tập trung trùm lên hỗn hợp Lăng diện tinh, kiểm tra mức độ phản ứng trong đó.