Ba mươi ngày không lâu, nhưng với hai người phải liên tục giết chóc máu me lại như trải qua mấy đời. Thực lực của bọn họ so với trước đây mạnh hơn nhiều, nhất là Trần Mộ, các phương diện đều tăng lên nhanh chóng. Ở Liên Bang, hắn không cần tham chiến nhiều, nhưng ở Bách Uyên, ngày nào cũng là chiến đấu cường độ cao, đơn giản chỉ có giết chóc cùng sinh tử. Ba mươi ngày ma luyện khiến hắn như thoát thai hoán cốt thành một người khác.
“Thẻ năng lượng của ta không còn nhiều lắm.” Trần Mộ nhíu mày, mấy ngày nay không ngừng chiến đấu, thẻ năng lượng tiêu hao nhiều. May mà hắn thường quen mang theo nhiều thẻ năng lượng, nếu không căn bản không thể chống đỡ được tới bây giờ. Nếu như thẻ năng lượng tiêu hao gần như không còn, vậy lực chiến đấu của hắn sẽ hạ thấp nhiều. Tạo nghệ vô tạp lưu của hắn đối phó với tạp tu bình thường còn được, còn với mấy loại mãnh thú này thì còn kém nhiều.
Nữ ma quỷ động tác trên tay hơi khựng lại rồi khôi phục như bình thường: “Vậy phải làm sao đây?”
Trần Mộ đau đầu đem tất cả những thứ trong túi bên hông lấy ra, có bút Nhược Thủy, các loại tạp phiến, tiền tạp, còn có vài khối đất sét nhỏ lẫn trong đó. Tiền tạp ở đây không đáng một đồng, còn như tạp phiến nếu không có thẻ năng lượng cũng chỉ là một đống phế liệu. Ánh mắt hắn dừng ở vài khối đất sét nhỏ màu đen, hắn lập tức mừng rỡ, sao lại quên mất cái này nhỉ?
Tiện tay quệt một ít đất sét, cẩn thận miết miết khối đất sét này, một cỗ năng lượng dao động mãnh liệt tỏa ra va chạm vào thế giới cảm giác của Trần Mộ. Xung động năng lượng mãnh liệt ùa tới!
Trần Mộ mừng rỡ và ngạc nhiên nhìn những tinh thể như bảo thạch này. Kiến thức của hắn hơn trước kia nhiều, mặc dù không biết những tinh thể như ngọc bích này rốt cuộc là gì, nhưng có thể đoán được đại khái tính chất của nó. Đây là một loại tinh thể ẩn chứa năng lượng cao. Mật độ năng lượng ẩn chứa trong nó vượt xa những khoáng thạch năng lượng khác mà Trần Mộ từng thấy, những loại khoáng thạch thông thường để chế thẻ năng lượng như Nguyệt Lượng thạch ẩn chứa năng lượng không bằng số lẻ của nó.
Mặc dù vậy vẫn không thoát khỏi cảnh tài liệu không đủ. Đầu tiên hắn cần tạp phiến trống, mấu chốt ở chỗ chế tạo tạp phiến trống cũng là một loại kỹ thuật cần rất nhiều trình tự làm việc, hiển nhiên hắn bây giờ không thể hoàn thành. Tiếp theo, hắn cần rất nhiều tài liệu phụ trợ để tiến hành gia công loại tinh thể năng lượng không biết tên này. Cũng may Trần Mộ không phải người câu nệ hình thức, hiểu rằng nhập gia tùy tục, thẻ năng lượng hắn dùng trước kia cũng chưa từng vứt bỏ, giờ chỉ cần tiến hành xử lý chúng một chút là được. Mà trong bao tạp của hắn còn rất nhiều tạp phiến không cần thiết, những tạp phiến này đều được sử dụng, xử lý lại một lần.
Các tài liệu khác thì chỉ có thể kiên trì tới cùng, vì vậy hắn một lần nữa tìm tòi khắp khu vực hoạt động trong ba mươi ngày qua. Mỗi loại sinh vật, mỗi loại khoáng thạch ở nơi này hắn đều tiến hành kiểm tra. Không có bất cứ thiết bị kiểm tra đo lường nào, không có bất cứ công cụ gia công gì, không có tạp phiến hữu dụng, hắn chỉ có thể sử dụng cảm giác theo cách nguyên thủy nhất. Hắn sử dụng cảm giác của mình tận lực quét qua bất cứ loại tài liệu nào, hy vọng từ kết cấu vi mô của nó mà phán đoán được tính năng.
Trần Mộ không biết là chưa từng có ai sử dụng cảm giác như vậy. Mà nếu Caesar biết hắn dùng trạng thái Linh Thức đểu làm việc này có lẽ cũng sẽ kinh ngạc trợn tròn mắt. Để có thể cảm nhận kết cấu vi mô của tài liệu, hắn không thể không đem cảm giác của mình phát huy tới mức tận cùng, đặc biệt là ở mức độ tinh tế.
Trong ba mươi ngày, phạm vi hoạt động của bọn họ cũng không lớn, nhưng trong phạm vi này, những tài liệu Trần Mộ cảm thấy lạ lẫm cũng không ít. Thực vật, khoáng thạch, tổ chức sinh vật.. Tất cả những thứ này đều nằm trong phạm vi khảo sát của hắn, nếu như đổi lại là người khác, quyết không làm một việc như vậy, bởi đây thật sự là một công trình lớn tới cực điểm. Nhưng Trần Mộ lại không hề do dự dùng phương thức xem ra tốn sức nhất này.
Ai biết được sẽ phải ở lại nơi quỷ quái này bao lâu, việc này trông thì bề bộn nhưng làm nhiều thêm một chút thì khả năng sống sót của bọn họ ở Bách Uyên cũng cao hơn một chút. Đã ba mươi ngày, hắn rốt cuộc cũng không nhớ rõ đã trải qua bao nhiêu trận chiến, có những trận hắn suýt nữa trở thành thi thể, có thể sống sót phần lớn là nhờ vận khí. Nhưng con người không thể chỉ hi vọng vào vận may, ở nơi sinh tồn gian nan này hắn mới cảm thụ sâu sắc điều đó.
Hắn cho rằng cần chuẩn bị để chiến đấu rất lâu, mà việc chuẩn bị cũng là cơ sở để bọn hắn chiến đấu một thời gian dài. Vì thế bọn họ không thể không đi chậm lại, Trần Mộ mỗi ngày đều liều mạng sử dụng cảm giác kiểm tra các loại tài liệu. Không biết có phải do hắn sử dụng nhiều hay không mà độ tinh tế trong cảm giác của hắn tăng lên nhanh chóng. Điều này không được ghi chép trong bất cứ sách vở tài liệu nào nhưng hắn lại ngày càng thuần thục.
Vài lần suýt gặp tử thần, trạng thái Linh Thức của hắn cũng đã thay đổi về chất, hắn bây giờ lúc nào cũng có thể tiến vào trạng thái Linh Thức mà không gặp bất cứ khó khăn gì, những đường nét màu trắng cũng xuất hiện thay đổi, nhạt tới mức cơ hồ không nhìn thấy được. Ở nơi này, hắn có thể dễ dàng cảm giác được mỗi khi gặp nguy hiểm, bản thân đều có thể phát hiện sớm một bước, điều này giúp hắn tránh được rất nhiều nguy hiểm.
Dưới áp lực của tử vong, Nhất Tức Cảm Giác Huấn Luyện pháp cùng Tĩnh lặng sâu kết hợp tạo ra uy lực kinh người, cảm giác của hắn cơ hồ mỗi ngày đều thay đổi. Cuộc sống rất buồn tẻ, ngày lại ngày chiến đấu, kiểm tra tài liệu. Nữ ma quỷ tựa hồ đã quen với cuộc sống này, ngày thường trầm mặc ít nói, nhưng khi hai người cùng chiến đấu lại dần dần ăn ý, uy lực khi liên thủ cũng tăng nhiều.
Trần Mộ giờ đang cẩm thận thu thập phấn độc trên Phấn Độc Thải nga (***). Phấn Độc Thải nga hình thể rất lớn, khi giang hai cánh ra có thể dài hơn 25cm, màu sắc trên thân rất đẹp, nhất là hai cánh của nó, như hai chiếc cầu vồng. Tốc độ bay của nó không nhanh nhưng có thể sinh ra một khu vực màu sắc rực rỡ có độc xung quanh thân thể, bất cứ sinh vật nào tiến vào khu vực này đều bị dính độc.
Đây là một loại động vật cực kỳ nguy hiểm, nhưng đối với Trần Mộ mà nói, nó cũng chẳng hề phiền toái. Sử dụng Song Cực tạp hắn dễ dàng giết chết con Phấn Độc Thải nga này. Theo lời nữ ma quỷ, phấn độc màu rực rỡ trên người nó là một loại tài liệu khá hữu dụng, rất nhiều bộ tộc nguyện ý dùng giá cao mua nó, chủ yếu là để chế tạo vũ khí.
Điều này khiến Trần Mộ cảm thấy rất tò mò nên cố thu thập một ít độc phấn trên người nó. Các loại sinh vật ở khu vực này cơ hồ bị hai người quét sạch cả rồi, ngay cả Cốt Thứ tê mạnh mẽ tới mức nữ ma quỷ không dám động vào cũng bị hai người kiên cường đánh chết. Mà hiện giờ đám Ảnh phong kia chỉ cần vừa thấy hai người bọn họ lập tức quay đầu bỏ chạy, điều này khiến Trần Mộ cảm thấy kinh ngạc về trí tuệ của sinh vật nhỏ này.
“Ha, độc phấn này quả nhiên là đồ tốt!” Trần Mộ không nhịn được vui mừng hô lớn.
Tài liệu hắn thu thập hiện giờ còn thiếu một loại chất xúc tác, không ngờ phấn độc này lại là một loại chất xúc tác trời sinh.
Nữ ma quỷ mừng rỡ nhìn Trần Mộ, trong lòng hơi lay động. Hắn tiến bộ cực nhanh, bước tiến rất lớn, khiến người khác kinh hãi. Lúc vừa tới đây thực lực Trần Mộ còn không bằng nàng, nhưng cơ hồ qua mỗi trận chiến thực lực của hắn đều tăng lên. Sau hơn mười trận đấu, chênh lệch của hai người đã không chia cao thấp, mà khả năng tăng trưởng của hắn vẫn không có chút dấu hiệu suy kiệt, hiện giờ hắn đã là người chủ công trong hai người. Nàng chưa từng gặp qua nhân vật mạnh mẽ như vậy. Thiên phú cường đại sao? Hay là hắn có tiềm lực hơn xa người thường?
Thực lực của nàng cũng tăng lên nhanh chóng nhưng so sánh với hắn khiến nàng cảm thấy hơi nản lòng, đây vẫn là sau khi nàng có được Thiên Tinh đằng. Sau khi liên tục chém giết Hắc U mãng đứng thứ mười lăm, Cốt Thứ tê đứng thứ mười bốn, nàng bỗng nhiên nghĩ, có lẽ hai người họ có thể thực sự thoát ra khỏi chỗ thâm sơn cùng cốc trong Bách Uyên này.
Trần Mộ sau khi thu thập độc phấn bèn cùng nàng trở về chỗ ở tạm, hắn không thể chờ được. Nơi ở của hai người rất đơn sơ, chỉ là một nơi tránh gió, bốn phía để một chút nước tiểu cùng lông của dã thú, như vậy có thể tránh cho dã thú khác xông vào. Nơi trú ẩn của hai người rất ấm áp vì có lò sưởi, bất quá lò sưởi đơn giản này không dùng gỗ để đốt mà dùng một loại đá màu đỏ nhạt. Loại đá màu đỏ nhạt này Trần Mộ trước đây chưa từng thấy qua, nhưng biết nó là một loại năng lượng thạch không tinh chất, lúc đầu hắn còn tiếc một hồi lâu, loại đá màu đỏ nhạt này ẩn chưa năng lượng cũng không nhiều, không thể dùng để chế tạo thẻ năng lượng. Nhưng sau đó hắn linh cơ máy động, liền thử đem nó dùng để sưởi ấm.
Không nghĩ tới, nó là một loại chất đốt rất tốt, không chỉ không có khói mà nhiệt tỏa ra ổn định, hơn nữa có thể đốt rất lâu. Nữ ma quỷ lúc đó mắt biến thành hình tròn, về sau hỏi qua nàng mới biết đây là một loại đá thông thường ở Bách Uyên Phủ tên là Hồng Diên thạch, nhưng lại chẳng ai nghĩ tới việc dùng nó để đốt cả.
Hồng Diên thạch trong lò sưởi tỏa ra hơi ấm, lúc sáng lúc tối chiếu tới khuôn mặt Trần Mộ cũng lúc sáng lúc tối. Khuôn mặt hắn đang vô cùng chăm chú. Trước mặt hắn sắp xếp rất nhiều thứ cổ quái. Có các tảng đá, các loại thực vật, các loại quả không biết tên, máu động vật.. Hắn bắt đầu xử lý những loại tài liệu này, hắn sớm đã có cách, cho nên động tác cực nhanh, không hề chần chờ.
Nữ ma quỷ tò mò nhìn Trần Mộ, trước giờ nàng chưa bao giờ thấy qua chế tạp sư chế tạo tạp phiến. Thời gian nàng tiến vào Liên Bang không ngắn, đối với rất nhiều thứ ở Liên Bang cũng có lý giải nhất định. Nàng cũng hiểu ý nghĩa của thẻ năng lượng đối với bọn họ. Nếu không có Trần Mộ chủ công, chỉ dựa vào một mình nàng tuyệt đối không thể ra khỏi Bách Uyên. Điều này khiến nàng có phần khẩn trương.
Trần Mộ thần sắc bình tĩnh chuyên chú, động tác của hắn lưu loát, đều đặn, nhịp nhàng, khó tưởng tượng là hắn dùng tài liệu không quen thuộc để chế tạp phiến. Nếu là người không biết lần đầu thấy hắn sẽ nghĩ hắn đã từng có rất nhiều kinh nghiệm làm việc này. Tài liệu trên tay hắn biến hóa, các hiện tượng xuất hiện tầng tầng lớp lớp khiến nữ ma quỷ trợn tròn mắt.
Cả quá trình ước chừng hết bốn giờ. Trong bốn giờ này, ánh mắt Trần Mộ không hề di chuyển, từ đầu tới cuối vẫn chăm chú nhìn vào bình đựng nguyên thủy đơn giản trước mắt. Mà thành phẩm cuối cùng là ba tấm tạp phiến vừa hoàn thành trước mặt hắn.
(*) Hắc U mãng: Trăn đen
(**) Cốt Thứ tê: Tê giác xương gai
(***) Phấn Độc Thải Nga: Bướm rắc phấn độc