Hắn đến thành phố Ami là để tránh bị người khác chú ý. Thế lực của Tả gia tại thành Đông Thương Vệ rất mạnh nhưng ra ngoài thành Đông Thương Vệ thì cũng chẳng là gì. Nếu không phải chờ nữ ma quỷ thì hắn đã sớm khỏi nơi này rồi.
Vừa về đến nhà thì Trần Mộ liền bắt tay vào làm việc. Sửa chữa tạp phiến là một công việc đòi hỏi kĩ thuật rất cao, nhiều chỗ hắn phải vừa làm vừa học. Mặc dù đã có kinh nghiệm sửa chữa thành công khí lưu tạp cấp ba nhưng vì chủng loại của những tạp phiến cấp ba trên tay rất đa dạng nên công việc chuẩn bị cũng nhiều hơn.
Nếu là ngày trước hắn sẽ không dám nghĩ tới công việc này, nhưng bây giờ hắn đang ở Đông vệ học phủ, nếu gặp phải kết cấu lạ thì cũng có thể tìm kiếm tư liệu liên quan.
Những việc cần chuẩn bị này có rất nhiều nhưng cũng đem lại nhiều kiến thức, đây cũng là một việc rất quan trọng. Sửa chữa tạp phiến thì không thể làm hư bản gốc, nghĩa là hắn chỉ có một cơ hội để làm, điều này cũng khiến hắn chuẩn bị càng thêm kĩ lưỡng.
Một chế tạp sư chuyên sửa tạp thì 15 tấm tạp phiến chỉ mất khoảng 3 giờ. Nhưng với Trần Mộ thì có thể sửa xong đã là không dễ dàng rồi.
Thời gian cuối tuần Trần Mộ đều vùi đầu vào sửa chữa, chẳng hề bước ra khỏi cửa một bước.
Tạp phiến cấp ba có rất nhiều loại, dù là cao cấp chế tạp sư cũng không dám nói mình đã chế tạo qua tất cả, chứ đừng nói là một kẻ mới vào nghề như Trần Mộ.
***
“Cái gì?” Nha Nha kinh ngạc nhìn Phượng tỷ, lắc đầu: “Ta không đi!Ta không đi đâu! Phượng tỷ, hắn làm sao mà tài giỏi như ngươi nói được? Theo ta thấy trong trường chúng ta, ngoại trừ tổ cao cấp thì cũng chỉ có anh của Đường Đường mới lợi hại như vậy thôi. Hay là để ta đi hỏi Đường Đường giúp ngươi?”
Phượng thở dài:” Ta biết Tả Đình Y đúng là rất giỏi, nhưng người này chẳng chịu giúp ai. Rất nhiều người đã định thông qua Đường Đường để nhờ hắn chế tạo tạp phiến nhưng đều bị từ chối. Mặc dù ngươi và Đường Đường có quan hệ tốt nhưng có lẽ Tả Đình Y vẫn sẽ không đáp ứng.”
Nhưng vẻ mặt nàng lại đột nhiên hưng phấn, nói thật nhỏ:” Gã Diêu Khắc này cũng có chút tài năng. Hắc, không thể ngờ được, Ngân Tinh của ngươi lại có thể lượn hình chữ S chứ, thật là mạnh mẽ!”
Cái gì mà lượn hình chữ S? Nha Nha nghe không hiểu, tuy nhiên nàng vẫn kiên quyết lắc đầu:”Ngươi muốn đi tìm hắn thì tự đi đi, dù sao ta cũng không muốn có quan hệ gì với tên quái đản đó. Hừ, ngươi muốn hắn chế tạo một cái tạp phiến, không biết sẽ bị moi mất bao nhiêu tiền đâu!” Vẻ mặt nàng vẫn tức giận, rõ ràng là vì chuyện lúc trước rồi.
“Nha Nha, ta xin ngươi đó!” Phượng liên tục lắc đầu, sau đó đem đôi môi đỏ mọng ướt át của mình lại gần khuôn mặt Nha Nha:”Cùng lắm thì ta hi sinh một chút, hôn ngươi vài cái, mười cái thế nào? Nếu không thì hai mươi cái?”
Tư thế của hai vị mỹ nữ này thực sự rất mờ ám khiến cho các học viên khác nhìn thấy đều phải trợn mắt há mồm !
“Sợ ngươi rồi!” Nha Nha đỏ mặt, vội vàng xin tha. Trước mặt bao nhiêu người thế này nàng thực sự không chịu nổi. Nàng trầm giọng nói: “Ngươi chuẩn bị bao nhiêu tiền rồi, gã này chắc chắn là đòi không ít đâu.”
Phượng cắn răng nói:” Chỉ cần hắn làm được khí lưu tạp thõa mãn yêu cầu của ta, ta sẽ trả hắn 100 vạn audierne.”
“Ngươi điên rồi sao?” Nha Nha kinh hãi:”Số tiền này cũng đủ mua một chiếc Ngân Tinh rồi. Sao ngươi lại dùng nó để mua một cái khí lưu tạp?”
“Chỉ cần hắn làm được khí lưu tạp thỏa mãn yêu cầu của ta, ta sẽ trả cho hắn!” Phượng nghiến răng nghiến lợi nói:” Ngươi không biết đâu, ta đã bị cái tên sắc ma Ôn Thiên Minh kia hành hạ tới muốn chết rồi!”
“Sắc ma? Phượng tỷ, không phải ngươi được xưng là khắc tinh của sắc ma sao?” Nha Nha kinh ngạc nhìn Phượng tỷ, hiển nhiên là nàng không ngờ lại có người có thể ép Phượng tỷ tới mức này.
Đúng lúc đó Trần Mộ bước vào phòng học, hai người lập tức hạ giọng.
Trong đầu Trần Mộ lúc này đang đầy ắp kiểu dáng và kết cấu của các loại tạp phiến cấp ba. Vẫn còn nhiều vấn đề mà hắn chưa giải thích nổi. Mấy vấn đề này cần được giải quyết xong trong hôm nay nên hắn đã chuẩn bị để tới thư viện, nếu vẫn không được sẽ tới hỏi lão sư Phùng Tử Ngang.
Buổi học vừa vừa bắt đầu, Trần Mộ liền để mấy vấn đề này sang một bên, chăm chú nghe giảng. Hắn biết kiến thức về kết cấu của mình còn rất kém.
Tan học, Trần Mộ vừa định đi thì cảm thấy có người đang đi về phía mình, đó là Nha Nha và Phượng.
“Diêu Khắc, ta muốn giới thiệu cho ngươi một vụ làm ăn, ngươi có muốn làm không?” Nha Nha lạnh lùng hỏi, chuyện mấy hôm trước nàng vẫn còn để bụng.
“Làm ăn gì cơ?”. Hai chữ “làm ăn” đã thu hút sự chú ý của Trần Mộ, hắn nhìn lại hai người.
“Lần trước ngươi sửa xe cho ta, có phải đã thay đổi kết cấu của khí lưu tạp không?” Nha Nha nhìn chằm chằm vào Trần Mộ.
Trần Mộ gật đầu, bình tĩnh hỏi: “Lại bị hỏng sao?”
Nha Nha và Phượng nhìn nhau, cả hai đều thấy được vẻ khiếp sợ trong mắt người kia. Trong mắt các nàng, vẻ bình tĩnh của Trần Mộ toát ra vẻ thần bí khó lường.
“Không phải.” Nha Nha lắc đầu: “Là Phượng muốn nhờ ngươi chế tạo một cái khí lưu tạp dùng cho xe, nàng sẽ cung cấp các thông số kỹ thuật yêu cầu. Đương nhiên là nàng sẽ trả tiền công tương xứng.”
Phượng vội vàng nói :”Chỉ cần ngươi làm được, ta sẽ trả ngươi 100 vạn audierne.”
100 vạn? Trần Mộ sửng sốt, trong lòng thầm than những cô nàng nhà giàu này thật lợi hại!
Dùng 100 vạn để mua một cái khí lưu tạp chuyên dụng , kiểu đốt tiền này là lần đầu tiên hắn thấy.
Trần Mộ nhìn hai người một cách nghi ngờ, suy nghĩ xem lời nói của họ có thật hay không?
Thấy vẻ mặt này của Trần Mộ, Nha Nha khó chịu, ưỡn ngực ngạo nghễ nói:”Sao rồi? Sợ chúng ta quịt tiền của ngươi sao?”
Trần Mộ thu lại ánh mắt, nhìn sang Phượng: “Có yêu cầu kỹ thuật gì?”
Phượng mừng rỡ, noi:”Ngươi đi theo ta.” Nói xong liền lôi Nha Nha đi trước dẫn đường.
Trần Mộ đi theo hai nàng tới một tòa nhà ở phía tây bắc của trường, nhìn lại xung quanh thì hắn biết mình chưa từng tới đây bao giờ. Xung quanh đang có rất nhiều đệ tử, trên mặt bọn họ đều lộ ra sự vui vẻ và chờ đợi, đang ngồi nói chuyện với nhau.
Phượng và Nha Nha hấp dẫn rất nhiều ánh mắt, mà Trần Mộ vì theo sát hai nàng cũng nhận được không ít ánh mắt chú ý. Hắn không thích cảm giác bị người ta nhìn như vậy, nhưng vì 100 vạn audierne, hắn chỉ có thể kiên trì đi theo.
Đi vào trong tòa nhà dạy học này, Trần Mộ nghi ngờ không biết mình có phải vừa vào trong một công xưởng hay không. Khắp nơi trên mặt đất là các loại linh kiện, phụ tùng.
“Đây là nơi tập trung của các hội tạp giới trong trường. Nơi đây có những nhân tài xuất sắc nhất của trường về phương diện này, đôi khi cũng có vài vị sư phụ tới đây làm việc.” Phượng vừa chú ý tránh các linh kiện trên mặt đất vừa giới thiệu cho Trần Mộ.
Nha Nha đứng bên nàng đang cau mày, bịt mũi, bước đi cẩn thận, e sợ dầu mỡ dính vào đôi giày đắt tiền của mình.
“Tạp giới là gì?” Trần Mộ hỏi.
“Tạp giới mà ngươi cũng không biết?” Phượng ngạc nhiên hỏi, sau đó vội vàng giải thích:” Đó là các loại máy móc có sử dụng kỹ thuật tạp phiến, ví dụ như toa xe cũng thuộc về tạp giới.”
“Ra thế.” Trần Mộ gật đầu.
“Có rất nhiều người thích tạp giới, ngươi sẽ thấy ở đây có rất nhiều tạp giới cổ quái, nhưng cũng sẽ có những trận so tài thú vị. Trong bọn họ có một số người thành tích học tập không tốt nhưng về mặt này thì lại rất tài giỏi.” Hiển nhiên là Phượng rất hâm mộ những người giỏi làm tạp giới.
Ngoài mặt Trần Mộ vẫn bình tĩnh nhưng trong lòng thì thầm đồng ý. Mặc dù tạp phiến biến hóa vô cùng nhưng không phải là vạn năng nên cần có vật dẫn. Thứ có tác dụng lớn nhất chính là tạp giới, ví dụ như xe, nồi đun nấu. Cao cấp huyễn tạp có thể phát ra năng lượng thực thể nhưng nó quá quý giá, tiêu hao năng lượng cũng quá lớn, người bình thường không dùng nổi.
Năm đó đại sư La Tề đã chọn con đường này.
Chỉ có điều Trần Mộ thấy đám đệ tử này làm được tạp giới rất tinh xảo nhưng độ thực dụng lại không cao. So với đại sư La Tề năm đó thì kém không biết bao nhiêu lần, mà so với câu lạc bộ hạ cấp huyễn tạp chuyên nghiên cứu hạ cấp huyễn tạp thì cũng còn rất kém.
Thứ không có giá trị thực dụng thì Trần Mộ sẽ không quan tâm, hắn đến đây chỉ là vì 100 vạn audierne.
Tầng hầm của tòa nhà dạy học này đã được ngăn thành nhiều gian xưởng rồi cho các hội tạp giới thuê với giá không hề thấp. Còn có một tầng được cải tạo lại thành trường đua để cho bọn họ thử nghiệm những ý tưởng điên cuồng của mình. Đương nhiên muốn sử dụng thì phải trả tiền.
Vừa nghe Phượng giới thiệu Trần Mộ vừa cảm khái, bản lãnh tiêu tiền của Đông Vệ học phủ quả thực hơn xa Lôi Tử.
Nhưng để đảm bảo an toàn, nhà trường sau khi thu phí cực cao cũng cung cấp những sự phục vụ rất tốt. Ví dụ như gian nhà xưởng này, tất cả những thứ bên trong đều đã qua gia cố, hệ thống cung cấp năng lượng cũng đã được cải tạo.
Người thích chơi tạp giới đương nhiên sẽ phải có tiền. Nghĩ tới việc Phượng sẵn sàng bỏ ra 100 vạn audierne để làm một cái khí lưu tạp, hắn liền hiểu được chơi tạp giới còn đốt tiền hơn chế tạp nhiều.
Ba người đi tới một gian xưởng, trong đó đang để vài chiếc xe khá đẹp.
“Này, Hoa Hoa.” Phượng lại gần một chiếc xe màu đỏ, la lớn.
Dưới gầm xe thò ra một cái đầu, vì nguyên nhân góc độ mà đầu của hắn lại ở ngay dưới váy của Phượng!
“Phượng tỷ, hôm nay lại mặc đồ… màu đen ” Gã nam sinh này huýt sáo vang, cười hắc hắc. Nha Nha sợ hãi lùi về sau một bước.
Bốp! Phượng không do dự dẫm một phát vào mặt hắn. Một tiếng kêu đau đớn vang lên từ dưới chân nàng. Phượng day mạnh thêm vài cái rồi mới rút chân về.
“Phượng tỷ, hôm nay sao lại đến tìm ta vậy? Chẳng lẽ là vì nhớ ta?” Gã Hoa Hoa này đã thay bộ đồ lao động bằng một cái sơmi kẻ carô, đầu tóc bù xù như tổ quạ, càng cười lại càng thấy bỉ ổi, nhưng bắt mắt nhất chính là dấu chân trên mặt hắn.
“Đúng vậy, là ta nhớ ngươi.” Phượng cười quyến rũ, đôi chân thon dài làm bộ như muốn đá khiến Hoa Hoa vội vàng nhảy tránh.
Phượng thấy vẻ mặt lạnh tanh của Trần Mộ thì không đùa giỡn nữa:”Người bạn này của ta đang chuẩn bị làm giúp ta một cái khí lưu tạp nên ta muốn tới hỏi ý kiến của ngươi. Ta định lắp ráp một chiếc xe khác.”
“Khí lưu tạp?” Hoa Hoa nghi ngờ đánh giá Trần Mộ:”Hắn học năm thứ mấy?”
“Cùng ban với ta.” Thấy Hoa Hoa bĩu môi xem thường, Phượng sợ hắn làm cho Trần Mộ tức giận, vội vàng nói:”Hỏi ngươi thì ngươi trả lời nhanh lên, đừng có nói nhảm nữa.” Trong mắt nàng, Trần Mộ có tính cách khó hiểu, âm trầm tàn nhẫn.
Hoa Hoa nhún vai, dang tay:”Vậy coi như ta chưa nói gì.” Vẻ mặt hắn nhanh chóng trở nên nghiêm túc:”Ngươi muốn làm loại xe gì?”
Phượng nhớ lại cảnh tượng tự do lái xe xuyên qua các tòa nhà hôm đó, lập tức thốt ra: “Xe Loan Đạo.”
“Ngươi không phải đi thi đấu, làm xe Loan Đạo làm gì?” Hoa Hoa ngạc nhiên.
Xe Loan Đạo, tên cũng là nghĩa (khúc cua) , tính năng xuất sắc nhất của nó là ôm cua. Loại xe này không tập trung vào tốc độ mà là về tính linh hoạt, nó có những biểu hiện rất xuất sắc. Nhưng những chiếc xe bình thường đều bay trên trời, chỉ cần không quá thấp thì sẽ rất ít gặp chướng ngại vật.
“Ta thích!” Phượng hơi nhíu mày.
“Nếu ngươi muốn làm xe Loan Đạo thì yêu cầu với khí lưu tạp sẽ rất cao. Chỗ ta có một cái khí lưu tạp {Nê Thu} kinh điển, nhưng đây là đồ để ngắm, không thể đưa ngươi dùng được. Loại khí lưu tạp này là thích hợp nhất cho xe Loan Đạo, đáng tiếc là không mua được nữa rồi.” Hoa Hoa nói rất nghiêm túc.
Khí lưu tạp {Nê Thu}! Cái tên này khiến Trần Mộ tò mò. Hắn không hiểu khí lưu tạp và loại cá chạch (nê thu = cá chạch) thì có gì liên quan với nhau. Hắn mở miệng nói câu đầu tiên từ khi đến đây: “Có thể cho ta xem qua tấm khí lưu tạp đó được không?”
Phượng liền phụ họa: “Từ lâu ta đã nghe nói ngươi có {Nê thu}, mau lấy ra cho chúng ta xem đi.”
“Được rồi.” Hoa Hoa cũng khá thoải mái, chạy vào trong nhà kho lấy ra một tấm tạp phiến to cỡ quyển vở, à, phải nói là giống tảng đá hơn.
Trần Mộ nhận lấy tấm tạp phiến, xem xét cẩn thận. Hoa Hoa đứng bên cạnh liên tục nhắc: “Cẩn thận một chút, đừng làm hỏng đấy.”
Tấm khí lưu tạp này có rất nhiều điểm khác với tấm trong Ngân Tinh của Nha Nha. Khí lưu tạp của Ngân Tinh phóng thích khí rất tập trung, chỉ về một hướng. Nhưng tấm khí lưu tạp này lại có thể phóng thích được nhiều cỗ khí lưu, khí lưu có thể tập trung, cũng có thể phân tán.
Thứ tạo nên sự khác biệt chính là kết cấu. Tấm khí lưu tạp {Nê thu} này rất tinh xảo, chế tạo cực kì khó khăn. Nó có thể phóng ra 7 cỗ khí lưu, hơn nữa độ mạnh yếu của mỗi một cỗ khí lưu cũng có thể điều chỉnh. Khí lưu tạp tinh xảo như vậy bây giờ hắn mới thấy.