Ánh mắt của mọi người sôi nổi hướng về hai thế lực lớn đứng sau lưng hai nhà này. Tần gia và Trung Đạt Thư Phủ có liên hệ mật thiết, mà Isolde thế gia lại là gia tộc lệ thuộc vào Liên Bang Tổng Hợp Học Phủ. Cho đến tận bây giờ, vô luận là Trung Đạt Thư Phủ hay Liên Bang Tổng Hợp Học Phủ đều không ra mặt và cũng không có chút ý tứ ngăn cản. Điều này làm cho người khác không khỏi suy nghĩ miên man không xác định.
Mới vừa rồi, quan hệ giữa Mạc Doanh và Sương Nguyệt Hàn Châu đã nghiêm trọng đến mức đóng băng, mà hiện giờ Trung Đạt Thư Phủ và Liên Bang Tổng Hợp Học Phủ lại lâm vào bế tắc, điều này làm cho rất nhiều người trong lòng tràn ngập sầu lo, lực ảnh hưởng của Lục Đại Học Phủ đối với liên bang không gì có thể sánh được, nếu Lục Đại Học Phủ liên hợp lại thì ngay cả chính phủ cũng không dám va chạm với mũi nhọn này.
Nhưng hiện tại chính phủ cũng không thể nào mà cao hứng nổi, hai bên bên nào cũng không phải thứ bọn có thể đắc tội, khó khăn khi đứng ở giữa thật là khó xử lý!
Chính phủ liên bang mấy năm nay bị lục đại thâm nhập vào vô cùng nghiêm trọng. Quân đội có tổng cộng mười hai quân đoàn, trong mười hai vị quân đoàn trưởng này thì có đến mười một người xuất thân từ lục đại học phủ, chỉ có một gã không phải xuất thân từ hệ thống của lục đại học phủ, hơn nữa còn là quân đoàn đứng xếp hạng cuối cùng trong số mười hai quân đoàn.
Quân đoàn đứng ở vị trí đầu, được mệnh danh là quân đoàn tinh nhuệ nhất liên bang, quy mô của nó so với mười một quân đoàn khác phải lớn hơn một nửa, trang bị hoàn mỹ nhất, kinh nghiệm chiến đấu phong phú nhất. Quân đoàn trưởng Vệ Nguyệt Thanh xuất thân từ Liên Bang Tổng Hợp Học Phủ, hắn từng là người đứng đầu trong “Kinh thành ngũ tú”, mà một vị sư đệ khác của hắn là Đường Phái Đồng chính là người đứng hàng thứ năm trong ngũ tú.
Quân đoàn trưởng quân đoàn thứ hai Zoubai, quân đoàn trưởng quân đoàn thứ năm Dương Trí Thuỵ xuất thân từ Tinh Viện.
Quân đoàn trưởng quân đoàn thứ ba Hoàng Phủ Hưng, quân đoàn trưởng quân đoàn thứ chín Long Kì thì xuất thân từ Trung Đạt Thư Phủ.
Quân đoàn trưởng quân đoàn thứ tư Vô Uý, quân đoàn trưởng quân đoàn thứ bảy Hô Luân Hải Triết thì xuất thân từ Khổ Tịch Tự.
Quân đoàn trưởng quân đoàn thứ sáu Chi Đình Mạn, quân đoàn trưởng quân đoàn thứ mười một Khương Thực Ngạn thì xuất thân từ Sương Nguyệt Hàn Châu, Chi Đình Mạn cũng chính là nữ quân đoàn trưởng duy nhất trong mười hai vị quân đoàn trưởng.
Quân đoàn trưởng quân đoàn thứ tám Lỗ Ninh, quân đoàn trưởng quân đoàn thứ mười Cừu Dung thì xuất thân từ Mạc Doanh.
Chỉ có quân đoàn trưởng quân đoàn thứ mười hai Lương Khâu là xuất thân bình dân, hắn chính là một kỳ tích trong lịch sử của liên bang. Lương Khâu xuất sinh tại khu dân cư phổ thông, theo học tại một trường học bình thường tại khu dân cư, sau khi tốt nghiệp liền tòng quân, lập được vô số chiến công, từng bước từng bước đi lên, cuối cùng trở thành một vị quân đoàn trưởng. Hắn cũng chính là một vị quân đoàn trưởng nhận được sự ủng hộ nồng nhiệt nhất của dân chúng phổ thông.
Bởi vậy có thể thấy được, thế lực của Lục Đại Học Phủ lớn mạnh đến mức nào. Bọn họ mới là kẻ thống trị chân chính của liên bang. Nhưng đồng dạng, sự phát sinh xung đột của lục đại cũng làm cho dân chúng không yên tâm.
***
Tinh Viện.
Một cô gái dựa vào lan can mà đứng, nàng mặc một bộ áo dài màu xanh nhạt, xuất thần nhìn về nơi xa. Dung mạo cô gái này chỉ có thể xem là bình thường nhưng mà khí chất khi giơ tay nhấc chân lại nhẹ nhàng như mây như gió làm cho người ta có cảm giác dịu dàng vô cùng.
- Thanh Thanh đang suy nghĩ gì vậy?
Thanh âm già nua từ phía từ phía sau truyền đến. Một ông lão đi tản bộ đến bên cạnh Thanh Thanh, ánh nhìn về phía nàng tràn ngập trìu mến, còn có một tia nuông chiều. Ông lão râu tóc đã bạc trắng, nhưng tinh thần thì vô cùng khoẻ mạnh, trên người mặc một bộ âu phục chỉnh tề, khí chất trầm ổn.
- Hiệu trưởng buổi sáng khoẻ ạ!
Thanh Thanh nhìn thấy hiệu trưởng liền hành lễ chào hỏi, ánh mắt một lần nữa chuyển về nơi phương xa.
- Sắp rối loạn rồi phải không?
Thanh Thanh bỗng nhiên buồn bả thở dài, bầu trời trong xanh ở trong mắt nàng dường như tràn đầy mây đen.
Hiệu trưởng muốn nói lại thôi nhưng lập tức cũng lại thở dài một tiếng.
***
Trần Mộ nhìn phi hành khí trước mắt hỏi:
- Ngươi xác định nó có thể bay chứ?
- Nhất định có thể bay!
Alfonso đập tay vào ngực khẳng định. Có tài liệu về phi hành khí, Alfonso rốt cuộc cũng đã chế tạo ra được mô hình đầu tiên, vật trước mắt chính là thành quả của hắn.
Phi hành khí này là một cái khung dài năm mét sáu, góc độ của hai cánh có sự thay đổi lớn, so với nguyên bản thì bị thu hẹp lại, điều này làm cho phi hành khí này càng có khí thế lăng lệ. Theo như Alfonso nói, làm như vậy sẽ có thể làm tăng cường khả năng xuyên thấu của nó. Thân của phi hành khí có dạng hình con thoi, đầu phía trước thì sắc nhọn, phi hành khí này chỉ sử dụng duy nhất một kỹ thuật tạp phiến đó là năng lượng tạp. Bởi vì cũng không ai biết phải bay bao lâu mới có thể bay ra khỏi khu rừng, do đó cần chuẩn bị rất nhiều năng lượng. Mà năng lượng tạp có ưu điểm là dễ dàng cất trữ và mang theo nên tự nhiên trở thành sự lựa chọn của Trần Mộ.
Trong thời gian này điểm cống hiến của Trần Mộ đã đạt tới 20 điểm, cũng là cao nhất toàn bộ căn cứ hiện nay.
Mà sau khi đạt tới 25 điểm, Trần Mộ đã có thể thẩm tra một bộ phận tài liệu, trong số này bao gồm những giáo trình hiện đang dạy cho các đứa trẻ. Những tri thức bên trong giáo trình cùng với những gì Trần Mộ đã học được cũng không hoàn toàn giống nhau. Đại đa số đều là những tri thức về tạp giới, rất giống với những gì mà Alfonso đã biết. Trần Mộ thỉnh thoảng còn suy đoán rằng kỹ thuật tạp giới của Vạn Sĩ nhất mạch đều là từ trong căn cứ này học tập được?
Những giáo trình này đối với Alfonso có tác dụng lớn nhất, hắn trước kia hoàn toàn là tự học.
Tri thức của hắn hoàn toàn là tiếp thu một cách máy móc, đối với nhận thức về nguyên lý cơ bản ít đến đáng thương. Từ đó có thể nói, tạp giới và tạp phiến quan trọng nhất chính là nguyên lý cơ bản vì vậy hai cái phải có gì đó tương thông với nhau. Nhưng mà rốt cuộc cũng có rất nhiều chỗ không tương đồng. Trần Mộ đã từng dạy Alfonso một ít tri thức về mặt nguyên lý cơ bản, tiến độ của Alfonso cũng tương đối nhanh, nhưng vẫn không cách nào làm cho Trần Mộ thoả mãn. Thế mà từ khi có được giáo trình của hệ thống, trình độ của Alfonso trong thời gian cực ngắn liền tăng lên thêm vài cấp bậc. Rất nhiều chỗ trước kia khó hiểu, hiện giờ bỗng chốc sáng tỏ thông suốt.
Đây cũng là lý do vì sao Trần Mộ lại hoài nghi tổ tiên của Vạn Sĩ nhất mạch cùng với căn cứ này có thể có quan hệ với nhau. Có thể thấy rõ ràng cái gọi là kỹ thuật “tạp vật” của Alfonso có dấu vết kế thừa từ kỹ thuật trong căn cứ này. Chẳng qua là hiện giờ hắn vẫn chưa tìm được manh mối gì.
Trên phi hành khí có hai chỗ ngồi có thể tiếp nhận hai người.
Sau khi mọi người biết Trần Mộ muốn rời khỏi rừng, tất cả mọi người đều vô cùng không muốn, nhưng bọn họ cũng hiểu và tôn trọng sự lựa chọn của Trần Mộ. Trong lòng Trần Mộ cũng không muốn, nhưng hiện tại vấn đề lớn nhất - vấn đề an toàn đã không cần hắn phải lo lắng. Căn cứ này không chỉ bí mật, với lại thông đạo lên xuống hoàn toàn do bọn họ nắm giữ. Chỉ cần bọn họ không đi ra ngoài thì ai cũng đừng nghĩ có thể tiến vào.
Trần Mộ không ngừng sửa chữa thì phát hiện sự tiên tiến của căn cứ này hơn xa trí tưởng tượng của hắn. Sau khi kính quan sát được sửa chữa xong, bọn họ có thể quan sát rõ ràng tình hình trên mặt đất.
Vật phẩm mấu chốt thúc giục mọi người đáp ứng Trần Mộ rời đi không phải là phi hành khí do Alfonso chế tạo ra mà là Trần Mộ ở trong kho hàng ngẫu nhiên phát hiện ra thiết bị truyền tin. Loại thiết bị này dựa vào tín hiệu mạch xung (tín hiệu dạng hình sin) thực hiện việc truyền tin làm cho Trần Mộ cảm thấy hoàn toàn mới lạ. Hắn và Alfonso cùng nhau hợp tác, đem kỹ thuật này cùng với kỹ thuật tạp phiến truyền tin của liên bang kết hợp lại, hình thành nên một loại truyền tin tạp hoàn toàn mới!
Năng lực tiếp thu tín hiệu của loại truyền tin tạp này rất mạnh, theo lý thuyết, bất kể khoảng cách giữa hai bên có xa bao nhiêu, cũng có thể thực hiện việc liên lạc. Đương nhiên đây chỉ là lý thuyết, còn phải suy xét đến các vấn đề nhiễu sóng cũng như các nhân tố khác, loại tạp phiến này được gọi là “Thiên lý”, quả thực nó có thể thoả mãn yêu cầu truyền tin trong ngàn dặm.
Mà làm cho người ta giật mình chính là khi “Thiên lý” được thêm vào kỹ thuật trù tạp, tính năng của nó đột nhiên tăng thêm vài lần. Bất quá phiến rừng rậm này có diện tích vô cùng lớn, diện tích của nó không chỉ có vài ngàn dặm, Trần Mộ cũng không có lạc quan đến mức mong rằng có thể mượn “Thiên lý” tạp tiến hành liên lạc với khu vực ngoài phiến rừng rậm này.
Nhưng cùng với việc Trần Mộ không ngừng sửa chữa căn cứ, hắn lại có phát hiện mới. Căn cứ này không ngờ lại có một máy phát tín hiệu truyền tin riêng biệt cỡ lớn. Thiết bị này to lớn khoảng mười gian phòng làm cho Trần Mộ và Alfonso phải há hốc mồm. Mạng lưới (mạch điện) phức tạp bên trong nó làm cho hai người vài lần muốn ngất đi. Nhưng làm cho hai người không thể tin chính là, “hệ thống” đối với việc máy phát tín hiệu được tu sửa tích cực chưa từng có, nó thậm chí còn chủ động cung cấp đủ loại giúp đỡ, tác phong khác xa lúc bình thường miễn là các tư liệu cần biết nằm trong quyền hạn của nó.
Sự phức tạp của máy phát tín hiệu này không phải Trần Mộ và Alfonso hai người có thể giải quyết. Hai người hao tốn rất nhiều thời gian và công sức cuối cùng mới có thể tu sửa được một bộ phận nhỏ. Nhưng công hiệu do một bộ phận nhỏ này thể hiện ra cũng làm cho hai người mừng đến phát điên.
Hai người tin tưởng rằng, cho dù phiến rừng này có rộng lớn đến bao nhiêu thì khi “Thiên lý” tạp phối hợp với máy phát tín hiệu, việc liên lạc nhất định sẽ không có bất cứ vấn đề gì.
Căn cứ này mang đến cho bọn họ rất nhiều kinh hỉ, mỗi một phát hiện đều không khỏi làm cho Trần Mộ kinh ngạc về sự tiên tiến của nó. Không biết làm sao “hệ thống” đối với nguồn gốc của bản thân nó từ đầu đến cuối vẫn bảo trì sự im lặng, không hề lộ ra bất cứ tin tức gì có liên quan.
Có thể thực hiện việc liên lạc, hơn nữa còn có phi hành khí có thể bay xuyên qua tầng mây, rừng hiện giờ đã không còn là chướng ngại không thể vượt qua nữa.
Tâm tư Trần Mộ liền nóng lên.
Hắn chạy đến gian phòng của Trình Anh.
- Ta không trở về.
Trình Anh thản nhiên cười nói, cự tuyệt lời mời của Trần Mộ:
- Ta cảm thấy nơi này rất tốt. Ta ở trong này cũng có thể học được nhiều thứ hữu dụng, cho dù không phải là tạp phiến thì vẫn còn có những thứ khác.
Trần Mộ im lặng. Hắn hiểu rõ thứ Trình Anh nói chính là kỹ năng do Weah truyền dạy. Vì không muốn trì hoãn việc học tập của những đứa trẻ, Weah đi tìm Trần Mộ, hắn muốn Trần Mộ đem những kỹ năng của hắn thể hiện ra làm thành huyễn tạp. Trình Anh biết rõ ở bên ngoài nếu muốn tìm kiếm một nơi huấn luyện trình độ cao khó khăn đến mức nào. Càng huống chi, cái chết của Bá Vấn, cứ cho rằng người khác không tra ra Trần Mộ, nhưng chắc chắn sẽ tra ra nàng, việc này quả thực quá đơn giản.
Một khi đã như vậy, cứ ở lại căn cứ này, chờ đến khi mình trở nên cường đại hơn rồi lại đi ra.
Lí Độ Hồng được chỉ định là tộc trưởng kế nhiệm, kỳ thật việc này căn bản không cần Trần Mộ chỉ định. Tiểu quỷ này sống chết đòi đi theo Trần Mộ nhưng mà bị mọi người phản đối.
Weah yêu cầu muốn đi cùng với Trần Mộ, điều này làm cho rất nhiều người bất ngờ. Rất nhiều người muốn giữ lại hắn, nhưng mà tộc trưởng đã không còn ở đây, không ai có thể ước thúc con dã thú này. Mà Trần Mộ thì cảm thấy rằng, bản thân mình tự nhiên lại có thêm một tên “vệ sĩ” cũng là một việc tốt, liền đáp ứng.
Cuối cùng cũng có thể quay về cuộc sống trước kia, trong lòng Trần Mộ tràn ngập xúc động và khát khao!