Hơn nữa tấm {Nê Thu} này khống chế chuẩn xác hơn sự cải tiến của hắn nhiều, so sánh với nó, tấm Ngân Tinh hắn từng cải tiến chỉ có thể tính là nguyên sơ.
“Số lượng tấm khí lưu tạp {Nê Thu} này chỉ có hạn, cả liên bang chỉ sản xuất khoảng 30 tấm, tấm của ta có số 18. Ta cũng từng đi tìm người để phảng chế nhưng người chuyên về khí lưu tạp quá ít, người tìm được cũng không giống nhau. Có người thì xem không hiểu, có người thì trình độ không đủ, tóm lại là không ai có thể phảng chế được.”
Ngụ ý của Hoa Hoa chính là nghi ngờ khả năng của Trần Mộ, khuôn mặt dưới kiểu tóc ổ chim của người thiếu niên này có vẻ đặc biệt bướng bỉnh.
Phượng hung hăng trừng mắt nhìn Hoa Hoa, nàng không muốn chọc giận Trần Mộ.
Hoa Hoa chẳng sợ hãi chút nào, cợt nhả nói:“Phượng tỷ, đây là người tình mới của ngươi sao? A, tình cảm còn rất sâu đậm nhỉ, bảo vệ hắn như vậy, cũng không giống phong cách của ngươi a. Nếu như đám học viên đẹp trai kia biết Phượng tỷ của chúng ta bị người thu phục như vậy, chà chà, không biết có cảm tưởng gì.”
Vẻ mặt của Nha Nha bên cạnh liền trở nên quái dị, nàng muốn nhịn cười nhưng vẫn không nhịn được, “ha ha” cười phá lên.
Khuôn mặt của Phượng liền đỏ bừng.
Hoa Hoa ra vẻ kinh hãi: “Không ngờ Phượng tỷ cũng biết đỏ mặt? Sức thu hút của vị ca ca này thật sự rất lớn a!”
Cẩn thận nhìn thoáng qua Trần Mộ, thấy hắn còn đang tập trung tinh thần tìm hiểu khí lưu tạp {Nê Thu} trên tay, dường như không nghe thấy. Phượng liền thở phào nhẹ nhõm, chợt giận tím mặt.
Nàng một tay xách cờ lê trên mặt đất, đằng đằng sát khí xông thẳng tới Hoa Hoa.
Hoa Hoa hú lên quái dị, nhảy lên như con khỉ. Làm cho Nha Nha đứng bên cạnh cười đến vỡ bụng.
Trần Mộ hoàn toàn không chú ý tới tiếng cười nói bên người, tất cả tâm thần của hắn đều đắm chìm vào tấm khí lưu tạp trên tay. Nhìn thấy khí lưu tạp tinh xảo như thế, đây cũng là một loại hưởng thụ cực tốt đối với hắn. Hắn bắt đầu từ từ suy luận kết cấu của nó, dần dần hiểu rõ hướng suy nghĩ của đối phương.
Đây là kinh nghiệm của Trần Mộ. Trước khi tiến vào Đông Vệ học phủ, quá trình học tập của hắn có thể nói là lịch trình tự mình tìm hiểu. Trong mắt hắn, việc phục chế hoàn mỹ tác phẩm của chế tạp sư khác cũng không có giá trị. Hắn muốn học tập chính là phương thức những chế tạp sư kiệt xuất này suy xét vấn đề, ý nghĩ của bọn họ, cùng với bọn họ làm thế nào đem kết cấu trong đầu áp dụng vào tạp phiến.
Kết cấu tinh xảo của những đại sư này có thể khiến hắn thán phục. Như tấm khí lưu tạp {Nê Thu} trước mắt này, mặc dù nó chỉ là cấp ba, nhưng mức độ khó khăn khi chế tạo vượt rất xa các khí lưu tạp đồng cấp bình thường khác.
Tạp phiến mà Trần Mộ từng chế tạo qua, chỉ có {Thoát Vĩ Toa} tạp là có độ khó vượt qua nó. Còn các tạp phiến khác, bao gồm cả mười hai tấm tạp phiến của thế giới nước đơn giản đều kém nó.
Nói chung cũng chỉ có tạp phiến lớn như vậy, mới có thể chứa nổi kết cấu phức tạp đa dạng như thế. Khi Trần Mộ bóc một ít lớp hoa văn bên ngoài ra, tìm hiểu đến nguyên lý kết cấu của nó thì không nhịn được thán phục trong lòng lần nữa.
Cả tạp phiến tổng cộng chứa 112 kết cấu hồi hình, còn có 44 cái kết cấu hình chuỗi. Có thể tưởng tượng kết cấu của nó phức tạp cỡ nào, không chỉ nói người bình thường, mà ngay cả chế tạp sư chứng kiến kết cấu đa dạng phức tạp như thế, cũng sẽ choáng đầu váng óc không thôi.
Nhưng ngoài dự đoán của Trần Mộ, điểm quan trọng nhất trong toàn tấm tạp phiến lại không phải là điều này, mà là ba điểm nối tiếp. Ba điểm này nối với nhau thành hình tam giác, phân bố trên bề mặt của toàn tấm tạp phiến.
Kết cấu của chúng không phức tạp, thậm chí có thể nói là không chút thu hút, nhưng trong mắt Trần Mộ thì đây là kết cấu đáng giá nhất trong tấm tạp phiến này.
Ba điểm này là một dạng kết cấu “Trù” cực kì nguyên sơ, nó có công dụng nhất định của “Trù”. Nếu như không có học tập lý luận về “Trù”, Trần Mộ tin tưởng tấm tạp phiến này là rào cản khó vượt qua nhất.
Sơ đồ kết cấu tấm khí lưu tạp dần dần càng ngày càng rõ ràng trong đầu Trần Mộ, đường nét ngang dọc đan xen này không còn tối nghĩa khó hiểu nữa.
Dần dần phục hồi tinh thần lại. Chứng kiến ba người đang đùa giỡn, Trần Mộ thu hoạch rất nhiều nên trong lòng cũng thoải mái hơn.
Chú ý thấy Trần Mộ đã ngẩng đầu, ba người liền ngừng lại.
“Thế nào?” Phượng hồi hộp hỏi.
“Cần thời gian ba ngày, chút nữa ta sẽ đưa danh sách tài liệu cho ngươi.” Trần Mộ vẻ mặt bình tĩnh trả lời.
Hoa Hoa như nghe được chuyện cười. 'Xích' , hắn bật cười, vẻ mặt không tin la lên: “Gì? Ba ngày? Hắc, bạn thân, nhìn qua thấy ngươi có vẻ rất thật thà, không nghĩ ra lại có thể khoác lác như vậy! Ngươi cho rằng ngươi là Tả Đình Y sao? Kiêu ngạo a, Tả Đình Y cũng không dám khoác lác ba ngày có thể phảng chế tấm {Nê Thu} này! Ngươi lại có can đảm mở miệng.”
Đối với sự ngờ vực của Hoa Hoa, vẻ mặt Trần Mộ không chút thay đổi, không thèm liếc hắn một cái liền nhấc chân bước ra ngoài, ném lại một câu:“Ở lại để ta đưa danh sách tài liệu cho ngươi.”
Phượng cùng Nha Nha hai mặt nhìn nhau, vội vàng đuổi theo.
Hoa Hoa nhìn ba người rời đi, huýt sáo vang dội, hắn vừa lắc đầu vừa lẩm bẩm: “Ba ngày? Đầu năm nay, mấy tên khoác lác này cũng không ít a?”
***
Ba người lại trở về lớp, trong phòng học đã không có một bóng người.
Trần Mộ ngồi xuống, tìm giấy bút, viết thoăn thoắt. Nửa phút sau, hắn đưa cho Phượng một tờ giấy chi chít chữ.
Chứng kiến các loại tài liệu viết trên tờ giấy này, Phượng giật mình nhảy dựng lên : “Nhiều như vậy?”
“Lúc nào gom đủ tài liệu thì làm lúc đó. Chuẩn bị cho tốt một trăm vạn.” Nói xong, Trần Mộ liền thu thập đồ đạc, nghênh ngang rời đi dưới ánh mắt ngạc nhiên của hai người.
Suốt đường đi, Trần Mộ vẫn đang nghĩ về kết cấu của tấm khí lưu tạp {Nê Thu}, đường nét này quả thực tuyệt vời giống như tác phẩm nghệ thuật.
Ở trên tạp phiến này, Trần Mộ cảm nhận được một loại ý tưởng hoàn toàn mới. Tạp phiến ngang cấp, chỉ cần chịu khó xâm nhập khai thác, cũng có thể làm ra tinh phẩm sánh ngang với tạp phiến cao cấp.
Khí lưu tạp cấp cao có thể phóng ra khí lưu lớn mạnh hơn, nhưng muốn làm được {Nê Thu}, thì không phải cấp bậc có thể giải quyết.
Cấp bậc không phải là tất cả!
Điều này làm cho hắn nhớ tới thế giới nước đơn giản, ai có thể nghĩ đến mười hai tấm hạ cấp tạp phiến lại có thể sinh ra hiệu quả kinh người như vậy.
Nhưng lại nhớ đến phương án chế tạo phiên bản thu gọn của thế giới nước đơn giản, đến bây giờ bản thân vẫn chưa tìm ra cách khả thi nào, hắn không khỏi cảm thấy có chút đau đầu.
Trừ thứ đó ra, sửa chữa tạp phiến hắn cũng còn có rất nhiều chỗ không hiểu rõ lắm, chính mình cũng không có thời gian để lơi lỏng. Về đến nhà, kiểm tra qua các căn phòng nhưng vẫn không thấy bóng dáng của nữ ma quỷ. Tâm tình đang có vài phần vui vẻ của Trần Mộ liền nổi lên chút lo lắng.
Dùng qua loa bữa tối cho xong, hắn lại tiếp tục vùi đầu làm việc.
Ngày thứ hai Trần Mộ mới vừa vào phòng học ngồi xuống thì Phượng đã đi qua.
“Toàn bộ tài liệu đã chuẩn bị tốt, ngươi định lúc nào thì bắt đầu chế tạo?” Giọng nói của nàng có chút nửa tin nửa ngờ.
Mặc dù đây là ý của nàng từ lúc đầu, nhưng khi Trần Mộ nói ba ngày liền có thể hoàn thành khí lưu tạp {Nê Thu}, nàng lại không nhịn được bắt đầu nghi ngờ.
Ngay khi Trần Mộ giao cho nàng danh sách tài liệu, bọn họ có vài phần băn khoăn, song làm cho nàng không ngờ chính là danh sách tài liệu này nhìn có vẻ dày đặc, nhưng toàn bộ cũng chỉ tiêu phí mười vạn audierne. Cái giá thấp này hoàn toàn vượt xa dự đoán của nàng. Ngược lại Nha Nha bên cạnh bĩu môi, một lần nữa xem thường tính keo kiệt của Trần Mộ.
“À, ba ngày sau này đưa cho ngươi.” Trần Mộ thản nhiên nói.
Khí lưu tạp {Nê Thu} cũng không sử dụng tài liệu quý trọng gì, tất cả tài liệu đều hết sức bình thường. Đống tài liệu bình thường giá mười vạn audierne, có lẽ khá đồ sộ. Cũng may sức lực hắn tăng lên không ít, chẳng biết từ chỗ nào tùy tiện tìm được một bao bố bỏ đi, đem đống tài liệu này bỏ vào, cũng không hề để ý đến hình tượng, vác trên vai đi về nhà.
Phía sau hắn, Phượng cùng Nha Nha trợn mắt há mồm.
Cho tới bây giờ thì đây tấm tạp phiến lớn nhất mà Trần Mộ chế tạo. Nhưng chính là như vậy, đem một bao bố tài liệu cô lại trên tấm tạp phiến, quá trình cần xử lý rất nhiều.
112 kết cấu hồi hình, 44 kết cấu chuỗi, những cái này cần tay nghề cơ bản cực kỳ vững chắc. Ở mặt này, đối với Trần Mộ từng chế tạo nhiều năm năng lượng tạp cấp một mà nói, hoàn toàn không có vấn đề, thậm chí hắn có thể làm cho chúng nó càng hoàn mỹ hơn. Mà ba điểm nối tiếp quan trọng nhất đối với người đã học tập qua kiến thức cơ sở của “Trù” như hắn mà nói, cũng không phải việc khó khăn gì.
Duy nhất làm cho hắn cảm thấy cố sức là cảm giác. Cảm giác của hắn còn chưa khôi phục đến trình độ lúc tốt nhất. Mà kết cấu ẩn chứa trong tạp phiến rất nhiều, muốn kiên trì đến lúc hoàn thành, hắn phải tốn rất nhiều công sức.
Đầu đầy mồ hôi, Trần Mộ rốt cuộc thở phào một hơi. Một khối hoàn chỉnh đặt trước mặt hắn, so với tấm khí lưu tạp {Nê Thu} lần trước hắn nhìn thấy giống nhau như đúc.
Đây là lần phục chế hoàn mỹ. Ngoại trừ việc cảm giác quá ít, khiến cho Trần Mộ cảm thấy hơi mạo hiểm ra thì cảm giác bây giờ của hắn càng thêm nhạy cảm so với trước, khống chế trôi chảy tự nhiên. Với cường độ cảm giác của hắn vào lúc này, mà muốn hoàn thành kết cấu phức tạp như thế thì phải đối mặt mức độ khó khăn cực cao.
Nhưng dù sao thì cuối cùng cũng hoàn thành, hơn nữa quá trình coi như rất thuận lợi.
Nhìn tấm tạp phiến trước mắt này, Trần Mộ có chút hài lòng.
***
Ở phòng sửa chữa của Hoa Hoa. Hoa Hoa, Phượng cùng Nha Nha hồi hộp nhìn thiết bị mô phỏng tạp giới. Thể tích của thiết bị này lớn cỡ một chiếc xe, nhưng có kết cấu đơn giản hơn, chỉ giữ lại những phần kết cấu quan trọng nhất của một chiếc xe. Hơn nữa bộ phận để lắp đặt khí lưu tạp của nó rất linh hoạt, có thể cắm các loại khí lưu tạp khác nhau vào bất cứ lúc nào.
Đang lắp đặt bên trong chính là khí lưu tạp {Nê Thu} do Trần Mộ phảng chế. Trần Mộ từ chối tham gia hoạt động kiểm tra, mà vội vã chạy đến thư viện.
Thiết bị mô phỏng tạp giới trước mắt có bảy đường thoát khí chuyển hướng, đây cũng là kết cấu phức tạp nhất của chiếc xe vào lúc này, nó có thể xoay bảy hướng. Phải biết rằng một chiếc xe khi tăng thêm một đường thoát khí thì tính linh hoạt của nó sẽ gia tăng rất nhiều, nhưng cùng lúc mức độ khó điều khiển của nó cũng tăng theo cấp số nhân.
Vốn thiết bị mô phỏng tạp giới của Hoa Hoa chỉ có bốn đường thoát khí, đây là chiếc xe có kỉ lục cao nhất mà hắn từng chế tạo. Mà tăng lên bảy đường, hoàn toàn là vì kiểm tra tấm {Nê Thu} này.
Bảy đường thoát khí linh hoạt chuyển động về mọi phía. Khi bảy đường thoát khí đồng thời phóng ra khí lưu, thì khí lưu thổi ra bốn phía trong phòng sửa chữa, thổi đến mức ba người hầu như không mở mắt ra được.
“Wa! Trời ạ! Ta nhìn thấy cái gì đây ? {Nê Thu}! Đúng là {Nê Thu}! Ta cảm giác chính mình đang nằm mơ......” Hoa Hoa hưng phấn đến nỗi nói năng lộn xộn. Nhìn không chớp mắt, vẻ mặt mê say nhìn chằm chằm bảy đường thoát khí không ngừng chuyển động trên thiết bị mô phỏng tạp giới.
“Hắn thành công?” Nha Nha lớn tiếng hỏi Phượng vốn đang say mê nhìn thiết bị mô phỏng tạp giới. Khắp phòng sửa chữa là tiếng rít của khí lưu, nếu như không lớn tiếng một ít thì không nghe được tiếng của người kia.
Phượng thoáng cái phục hồi tinh thần lại, liên tục gật đầu, hưng phấn nói:“Hắn thành công rồi! Thật sự thành công!”
Lúc này trong lòng Phượng tràn đầy cảm xúc, mình rốt cuộc có được một chiếc xe Loan Đạo cực kì xuất sắc. Ngoài sự kích động ra, tâm tình nàng có chút phức tạp, thì ra hắn đúng là một vị cao thủ chế tạp! Nàng tin tưởng, một khi có ai đem tin tức khí lưu tạp {Nê Thu} phảng chế thành công truyền ra ngoài, Diêu Khắc lập tức sẽ trở thành ngôi sao sáng chói của Đông Vệ học phủ.
Nàng biết rất rõ danh tiếng của lớp tài trợ trong trường ra sao. Nếu mà lớp học như vậy có một vị học viên có thể chế tạo khí lưu tạp {Nê Thu}, thật là một cảnh hấp dẫn a!
Nha Nha giật mình che miệng, nàng không ngờ tên quỷ keo kiệt kia lại đúng là một vị cao thủ chế tạp! Nhưng càng có nhiều ngờ vực dâng lên trong lòng.
Nhưng tại sao hắn lại vào lớp tài trợ chứ? Lại nhớ đến một ít hành động thường ngày của Trần Mộ, nàng lúc này mới phát hiện trừ hai lần ra tay thì Trần Mộ làm việc rất ít gây chú ý, cũng rất hiếm khi thể hiện ra trình độ về mặt chế tạp của mình.
Từ lúc đầu có vẻ như là một gã nhà giàu mới nổi, càng về sau càng bình tĩnh lạnh nhạt, tựa như hoàn toàn thay đổi thành một người khác.
Nha Nha có tâm tư tỉ mỉ, vẻ mặt đầy thắc mắc.
Trần Mộ không có thời gian chú ý đến các nàng, sau khi kiểm tra xong thì Phượng rất vui vẻ trả 100 vạn audierne, điều này làm cho hắn hết sức hài lòng. Cùng làm ăn với khách hàng sảng khoái là một việc để người khác rất vui vẻ, đặc biệt sau khi thu được một trăm vạn.
Bất quá hắn lại đâm đầu vào một kế hoạch kiếm tiền khác. So với chế tạo {Nê Thu}, chữa trị tạp phiến cấp ba có nhiều hạn chế hơn, cũng dính dáng đến nhiều vấn đề hơn.
Tuy nhiên, kẻ thừa tiền cũng không phải dễ gặp như vậy. Trần Mộ chỉ có thể tự an ủi bản thân, thành thật tiến hành công việc sửa chữa.
Trần Mộ vùi đầu sửa chữa tạp phiến, hắn cũng không nghĩ ra có thể phảng chế được khí lưu tạp {Nê Thu} có ý nghĩa gì, tương tự không biết việc này sẽ mang đến cho hắn điều gì.