Đây không phải là lần đầu Trần Mộ thấy uy lực của Cực Quang Thúc nhưng vẫn phải than thầm trong lòng. Tuy phạm vi sử dụng của chiêu này có hạn nhưng uy lực lại vô cùng mạnh mẽ. May là lần trước mình ra tay ngăn hắn lại, nếu không thì hắn cũng chẳng biết căn cứ sẽ ra sao nếu bị chùm sáng khủng khiếp này bắn trúng.
Tuy nhiên Trần Mộ cũng không nhận ra bản thân hắn bây giờ chỉ than thở khi thấy Cực Quang Thúc, so với vẻ hoảng sợ ban đầu thì đã tiến bộ hơn mấy bậc. Hiện giờ hắn cũng chỉ than thở chứ không hề thấy sợ hãi, còn bình tĩnh phân tích ưu khuyết điểm của nó.
Hắn chú tâm hơn vào tấm 013 do bản thân chế tạo.
Chưa thể nói 013 là tác phẩm đỉnh cao của bản thân nhưng hắn đã phí rất nhiều tâm tư vào nó. Tấm tạp phiến này được cải biến từ khuôn mẫu Chiết Hình Yến Ba tạp, ngoài ra còn được pha trộn với nhiều ý tưởng kì lạ.
Nếu chưa có Chiết Hình Yến Ba tạp, hơn nữa không quen với loại tạp phiến ba nhận thì có lẽ hắn đã giữ tấm tạp phiến này lại. Tuy nhiên, nghĩ lại thì có chế tạp sư nào lại đi cất giấu hết các tác phẩm tâm đắc của mình chứ?
Không ai hiểu rõ các ưu điểm, khuyết điểm của 013 hơn hắn.
Tiểu Man điều khiển 013 rất nhuần nhuyễn. Trần Mộ tin rằng mình cũng chẳng thể làm tốt hơn được.
Thật ra, xem tới đây thì Trần Mộ đã biết ai thắng ai thua. Mặc dù đòn tấn công của Tiểu Man rất đa dạng nhưng chỉ có vẻ ngoài lòe loẹt, thiếu chiêu số hữu hiệu.
Điều này có liên quan đến cách đánh.
Ít nhất dưới cái nhìn của Trần Mộ, nên dùng 013 như là loại tạp phiến cận chiến. Nó có thể nối các ba nhận thành sợi xích, có khả năng đột ngột chuyển sang chế độ bắn, khống chế tùy tâm. Nó là một món hung khí thực sự. Ngoài ra, nếu khoảng cách càng gần thì điều khiển càng dễ, đòn tấn công càng thêm bất ngờ, khó đề phòng.
Tuy nhiên Tiểu Man không phải tạp tu cận chiến, nàng chỉ biết tấn công từ xa. Nàng căn bản không có ý định dùng 013 để cận chiến, trong mắt cô ta thì 013 tuy khác với Khoa Đẩu mà bản thân dùng lúc trước nhưng lại có cùng công dụng.
Nếu dùng để tấn công từ xa thì không phát huy hết được lực bộc phát, sức tấn công của 013. Đây là nhược điểm của 013 trong mắt Trần Mộ.
Tuy nhiên làm sao Tiểu Man lại giống người ngoài nghề như Trần Mộ chứ? Dưới con mắt của nàng, tất cả các tạp phiến đòi hỏi sự điều khiển chính xác, khéo léo đều thiếu sức tấn công và lực bộc phát.
Đây là điều ai cũng biết.
Nếu một tấm tạp phiến vừa đòi hỏi sự điều khiển chuẩn xác, vừa có uy lực cực kì mạnh mẽ thì cấp bậc ít nhất cũng phải từ ngũ tinh trở lên. Dù sao thì nàng cũng không sử dụng được tạp phiến ở cấp bậc này. Nếu tấm tạp phiến mà bản thân không dùng được, cho dù chứa nhiều ưu điểm hơn nữa thì có tác dụng gì?
Hơn nữa, 013 không đủ uy lực sao?
Nàng không nghĩ vậy. Trong các tạp phiến tứ tinh, uy lực của 013 đã đạt đến mức khá tốt, cộng thêm ưu điểm về khống chế và biến hóa. Ngươi còn đòi hỏi gì hơn từ một tấm tạp phiến tứ tinh nữa chứ?
Tuy nhiên, ai bảo Trần Mộ từng gặp qua Chiết Hình Yến Ba tạp đây chứ. Ngay cả Thoát Vĩ Toa của hắn cũng có uy lực mạnh mẽ. Do đó nên trong trường hợp một đối một, hắn có cảm giác 013 hơi thiếu uy lực.
Hắn vẫn canh cánh chuyện này trong lòng. Cuối cùng thì tạp phiến do mình thiết kế vẫn không thể đạt đến tầm của Chiết Hình Yến Ba tạp, đây là điều khiến hắn khá buồn bực.
Thêm nữa, hắn biết chắc Chiết Hình Yến Ba tạp chưa phải là tạp phiến mạnh nhất trong tạp phiến thần bí. Hắn tin nếu có một ngày ứng dụng được kết cấu của năm mô hình năng lượng mà bản thân dùng để rèn luyện độ nhạy cảm giác vào tạp phiến, chắc chắn lúc đó hắn sẽ thu được năm tấm tạp phiến cực kì lợi hại.
Nhưng vấn đề là chúng vẫn thuộc về tạp phiến thần bí, không phải thứ do mình tự sáng tạo ra. Tấm tạp phiến thần bí như biển rộng, thỉnh thoảng nhắc Trần Mộ rằng bản thân nhỏ bé ra sao.
Trần Mộ nhìn chăm chú vào Tiếu Nguyên. Hắn muốn xem vị cao thủ này xử lí tình huống thế nào.
Nếu đổi lại là Trần Mộ, hắn sẽ cố sức không để bị bao vây. Nếu bị một đám ba nhận như thế vây quanh thì hắn chẳng nghĩ ra cách nào để chạy trốn. Tuy chưa từng đánh với Tiếu Nguyên, nhưng người có thể bức Weah chật vật đến thế thì chỉ có hai chữ [KINH KHỦNG] để hình dung thực lực của hắn.
Hơn nữa, sóng năng lượng do Tiếu Nguyên vừa phát ra thực sự quá khủng khiếp!
Nhớ lại mình và Weah lại dám đánh lén một tên biến thái như thế, Trần Mộ không khỏi rùng mình. Đúng là điếc không sợ súng mà, nếu sớm biết Tiếu Nguyên có thể phóng ra sóng năng lượng kinh khủng thì Trần Mộ có gan đến đâu cũng chẳng dám đụng tới tên biến thái này.
Weah cũng ngước đầu nhìn Tiếu Nguyên trên không.
Chùm sáng năng lượng với uy lực hủy diệt khiến cả trời đất sáng ngời, chói đến mức mọi người đều phải nhắm mắt lại. Các tạp tu của Trung Đạt thư phủ thì khá hơn nhiều, thực lực của họ chỉ có hơn chứ không kém Vu Quả. Mặc dù có nhiều người hơi kinh ngạc, nhưng chưa tới mức sợ xanh mặt như đám tạp tu dưới đất.
Cực Quang Thúc tạp là một loại tạp phiến khá lợi hại nhưng cũng chẳng đặc biệt, các tạp tu ở đây đều có hiểu biết nhất định về nó. Có thể dùng Cực Quang Thúc tạp bắn ra một đòn mạnh mẽ như vậy đủ để chứng minh kĩ thuật phi phàm của Vu Quả trong tấm tạp phiến này.
Dù là tạp tu ở phe nào, nếu có đủ thực lực thì luôn được người khác kính trọng, thậm chí là kẻ thù cũng vậy.
Khi luồng sáng rực mờ dần, con mắt của mọi người cũng khôi phục bình thường.
Tuy nhiên, khi mọi người nhìn lên trời một lần nữa thì kinh ngạc phát hiện Tiếu Nguyên không hề bị thương, ngay cả quần áo cũng không hề bị hư hại.
Cách đó không xa, sắc mặt của Tiểu Man và Vu Quả rất xấu, vẻ khó tin tràn ngập trong mắt hai người.
Kết quả này nằm ngoài dự đoán của mọi người. Trong suy nghĩ của bọn họ, đòn tấn công liên hợp của Tiểu Man và Vu Quả có uy lực vô cùng mạnh mẽ. Cho dù Tiếu Nguyên ngăn được thì cũng phải tốn một phen công phu mới được.
Nhưng dường như Tiếu Nguyên chẳng phí chút sức nào. Chẳng lẽ đòn tấn công vừa rồi chẳng uy hiếp hắn được tí nào? Chẳng lẽ người đàn ông trung niên có nước da màu đồng này thực sự mạnh đến vậy sao?
Các tạp tu ngơ ngác nhìn ba vị tạp tu trên bầu trời. Các tạp tu của Trung Đạt thư phủ đều phấn chấn tinh thần, sĩ khí tăng cao.
“Tạp tốt, kỹ thuật không đủ.” Tiếu Nguyên lắc đầu như đang tiếc hận điều gì. Giọng nói của hắn không lớn nhưng rất rõ.
Ở bên dưới, Trần Mộ tận mắt thấy Tiếu Nguyên phá chiêu này bằng cách nào.
Nhanh! Chuẩn!
Chỉ có hai chữ, đây là chỗ mà Trần Mộ cảm thụ sâu sắc nhất. Trong chớp mắt, Tiếu Nguyên bắn ra 25 miếng lăng toa, mỗi miếng đều đánh trúng từng đạo ba nhận màu lam. Nhờ vậy mà hắn mở được một lỗ hổng giữa rừng ba nhận kín kẽ, sau đó bay qua lỗ hổng rồi nhẹ nhàng tránh né chùm ánh sáng của Vu Quả.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi như vậy, Tiếu Nguyên có thể nhẹ nhàng dùng lăng toa bắn trúng 25 cái ba nhận đang bay với tốc cao, không hề trật một phát nào. Hắn đã phát huy hai chữ nhanh, chuẩn đến cực hạn.
Sắc mặt của Tiểu Man càng thêm khó coi, oán hận nhìn Tiếu Nguyên. Bên cạnh nàng, Vu Quả đã lảo đảo như sắp ngã xuống. Đòn vừa rồi đã tiêu tốn tất cả cảm giác của hắn, chùm sáng này cũng sử dụng hết năng lượng trong độ nghi.
Tiểu Man cắn chặt môi, vẻ mặt quật cường. Ánh mắt của nàng tránh trát trong chốc lát rồi chợt trở nên vô cùng kiên định.
Đột nhiên, sắc mặt của Tiểu Man trở thành nghiêm túc, một luồng sóng năng lượng từ từ lan ra bốn phía.
Không giống kiểu kinh khủng đầy quyền uy của Tiếu Nguyên, cũng chẳng quyết liệt một đi không trở lại như Vu Quả, Tiểu Man lộ ra một loại cảm giác tuy chậm nhưng đầy kiên định.
Trên mặt Tiếu Nguyên lộ ra vẻ ngưng trọng.
Trong nháy mắt, các tạp tu của Trung Đạt thư phủ đều hoảng sợ, liên tục kéo giãn khoảng cách với Tiểu Man. Đám tạp tu dưới đất cũng kinh hãi, ôm đầu lủi đi.
Vu Quả tái mặt, lo lắng nói: “Tiểu Man!”
Lúc này Tiểu Man đã không còn nghe thấy gì cả, ánh mắt như thất thần. Tuy nhiên, sóng dao động từ trên người phát ra càng ngày càng mạnh. Vu Quả đứng gần Tiểu Man nhất, đòn vừa rồi đã tiêu hao toàn bộ sức lực của hắn. Sóng năng lượng từ người Tiểu Man phát ra quá mạnh, với tình trạng hiện tại của hắn thì không thể chịu đựng được.
Vẻ đau xót hiện lên trong mắt Vu Quả, hắn nhìn Tiểu Man thật sâu rồi lùi ra xa.
Tiếu Nguyên lộ ra vẻ ngưng trọng, lạnh lùng nhìn Tiểu Man đang ở trạng thái không bình thường.
Thân là đại đệ tử của phủ chủ Trung Đạt thư phủ, sao Tiếu Nguyên lại không biết tình trạng hiện tại của Tiểu Man chứ.
Tên khoa học của nó là ‘Cực hạn tụ năng pháp’, chỉ tạp tu điều chỉnh cảm giác của bản thân để tiến vào một loại trạng thái kì diệu. Trong trạng thái này, tạp tu có khả năng phóng ra cảm giác gấp 1.5 lần bình thường, thậm chí nhiều hơn.
Loại phương pháp này chỉ được ghi chép lại ở một số học viện lớn, hơn nữa còn cấm đệ tử bình thường xem và học tập. Trên thực tế, nó dùng cảm giác kích thích cảm giác để tạo ra biến hóa, tăng mạnh cảm giác trong thời gian rất ngắn. Các đệ tử bị cấm học tập là vì nó có hậu quả cực kì nghiêm trọng, người dùng nó sẽ chết sau một thời gian rất ngắn.
Tuy nhiên vẫn có người học nó, đặc biệt là trong một số quần thể tạp tu đặc thù. Đây là một loại cấm pháp khá thông dụng, ví dụ như sát thủ hay thích khách.
Tiếu Nguyên không ngờ một cô gái nhỏ nhắn như Tiểu Man lại biết loại cấm pháp đáng sợ như thế.
Đòn tiếp theo chắc chắn sẽ rất đáng sợ.
Ở dưới đất, Trần Mộ kinh ngạc nhìn Tiểu Man trên trời. Một cảm giác quen thuộc đột nhiên nảy sinh trong lòng.