- Nghe nói bên người lão đệ có một vị cao thủ, như vậy tốt lắm. Nhưng do chỉ có một người nên rất dễ dàng rơi vào cạm bẫy, lão đệ nên chiêu mộ thêm người khác, không cần cấp bậc cao, chỉ cần giữ cửa cũng bớt được chút phiền toái. Trong nhiều tình huống thì nhiều người vẫn có chút tác dụng. Thủ hạ của lão ca thực ra có không ít, không phải lão ca hẹp hòi nhưng những người này ngay cả lão ca cũng không yên tâm.
Gã béo trịnh trọng nói.
Trần Mộ giật mình, hắn không rõ gã béo nói vị cao thủ kia là Weah hay Lô Tiểu Như. Dù đó là ai thì gã béo nắm rõ thông tin khiến hắn giật mình. Nhưng hắn có thể hiểu được, gã béo cũng không có địch ý, mà là nghĩ tốt cho mình.
Gã béo cười cười, cơ nhục chuyển động lộ ra nét thành khẩn:
- A ha, thành thật mà nói, ta đây cũng có tư tâm. Lão đệ càng chậm bị người ta phát hiện, càng chậm nổi danh thì ta càng chiếm lợi lớn.
Hắn cười hì hì:
- Nếu theo lời ta nói, lão đệ vĩnh viễn không nổi danh là tốt nhất. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, một viên ngọc như lão đệ sớm muộn cũng phải tỏa sáng.
Nói xong vỗ vai Trần Mộ:
- Lời này của lão ca, ngươi nhớ trong lòng là được.
Nói xong gã béo mang theo Hề Bình đi kiểm tra các tính năng khác của Chiết Hình Yến Ba tạp. Pilsen vẫn đứng một mình trong góc, ngơ ngác, cau mày vắt óc suy nghĩ.
Chiết Hình Yến Ba tạp sẽ xuất hiệp trên sàn đấu giá một tháng nữa! Không thể nghi ngờ đây là một sàn đấu giá chuyên nghiệp chưa từng thấy. Bọn gã béo đang lo việc gửi thiếp mời. Trước đó thì tất cả tin tức về Chiết Hình Yến Ba tạp đều bị phong tỏa.
Gã béo hận không thể để Trần Mộ chế tạo mấy trăm tấm Chiết Hình Yến Ba tạp. Nhưng nguyện vọng thì tốt nhưng trên thực tế, Trần Mộ không cách nào chế ra tấm Chiết Hình Yến Ba tạp thứ ba. Tài liệu mấu chốt của Chiết Hình Yến Ba tạp là một viên thỏ hào tinh ở đây đã bị Trần Mộ dùng hết.
Thỏ hào tinh là một loại tinh thể khoáng thạch màu đỏ, trong suốt long lanh, trong tinh thể có các sợi đỏ như sợi tóc. Trong mắt người thường đây là một bảo thạch quý giá, nhưng trong mắt chế tạp sư, nó cũng chỉ là một loại tài liệu phổ thông.
Chế tạo Chiết Hình Yến Ba tạp yêu cầu thỏ hào tinh có chút đặc biệt.
Nó cần sợi tinh thể màu nâu trong thỏ hào tinh, không nhiễm chút màu đỏ. Thông thường bên trong thỏ hào tinh là tinh thể màu đỏ thắm, càng đỏ thì phẩm cấp càng cao, cực phẩm thỏ hào tinh thì đỏ như máu, sáng chói mắt.
Nhưng trong thần bí tạp phiến đặc biệt nói rõ, nhất định cần thỏ hào tinh màu nâu bạc, tại đây chỉ có hai viên thỏ hào tinh như thế mới đạt yêu cầu.
Trần Mộ muốn thử dùng thỏ hào tinh đỏ tươi chế tạo Chiết Hình Yến Ba tạp sẽ có hiệu quả gì. Bất quá tài liệu thật sự quá đắt, cho dù có thỏ hào tinh thì các tài liệu khác cũng có giá cao ngất khiến Trần Mộ không dám nhìn. Cần nhiều tiền như vậy để thí nghiệm, hắn còn chưa giàu tới mức đó.
Hắn đã để gã béo đi mua thỏ hào tinh màu nâu bạc. Nhìn những tài liệu quý hiếm này khiến Trần Mộ ngứa ngáy chân tay, ham muốn chế tạo tạp phiến dâng lên chưa từng có.
Ngoài Chiết Hình Yến Ba tạp và Thoát Vĩ Toa tạp, trên tay hắn không còn tạp phiến có kết cấu xuất sắc khác. Bất quá đối với hắn mà nói, đây cũng không phải vấn đề quá lớn. Nắm giữ lý luận trù cũng đồng nghĩa hắn đã có được vũ khí cực mạnh. Việc hắn phải làm chỉ là dùng lý luận của trù để ưu hóa các kết cấu tạp phiến.
Các tài liệu quý hiếm tựa như thuốc kích thích, không ngừng hâm nóng đầu óc Trần Mộ làm cho hắn ngập trong trạng thái hứng khởi. Hạnh phúc lớn nhất trong đời là gì? Trần Mộ không biết. Nhưng lúc này hắn tin rằng, không có gì có thể khiến hắn hạnh phúc những tài liệu khó gặp này.
Trần Mộ đã phải vật lộn lo cái ăn cái mặc, các tài liệu cho tới giờ đều dùng hà tiện hết sức.
Một cảm giác giàu có tự nhiên sinh ra! Nhìn lướt qua các loại tài liệu, kết cấu vài loại tạp phiến hiện ra trong đầu hắn. Các tạp phiến này hắn đã nghiên cứu vô số lần như đang vẫy tay với hắn.
Vố số ý nghĩ, vô số kết cấu, vô số tính toán, tựa như núi lửa tích súc lâu dài sắp phun trào.
***
- Trời ạ! Người này còn là con người sao?
Hề Bình thì thầm, hai mắt thất thần.
- Hắn đã làm bao lâu rồi?
Gã béo hỏi, thanh âm có chút run rẩy.
- Ít nhất là 3 giờ.
Hề Bình không phát hiện được gã béo có chút khác thường, hắn đang thất thần.
- Làm được bao nhiêu tạp phiến?
Gã béo hỏi.
- Không biết!
Hề Bình cảm giác mình như hóa đá, hắn nhìn một đống tạp phiến vứt trên bàn của Trần Mộ:
- Chắc là hơn 10 tấm.
Mỗi người họ đều đứng ở cửa, nhỏ giọng thảo luận. Không ai không sợ quấy rầy khiến Trần Mộ bừng tỉnh trong trạng thái này.
Ánh mắt gã béo nhìn Trần Mộ tràn đầy vui sướng, thắn thầm cảm khái vô số lần, may mắn mình lần này đã đánh bạc! Đây là một tài thần chính thức a.
Liên bang không thiếu chế tạp sư, chế tạp sư có thực lực cũng không ít! Nhưng có thực lực như Trần Mộ, lại có hiệu suất cao thì bọn họ tới giờ chưa thấy qua. Nói đại khái rằng chế tạp sư có thực lực xuất chúng, lúc chế tạp thường hết sức thận trọng. Hơn nữa tính tình bọn họ quái dị vô cùng, cực ít khi xuất thủ, mỗi tấm tạp phiến thường phải mất mấy tháng.
Nhưng Trần Mộ hoàn toàn phá tan ấn tượng về chế tạp sư trong tâm bọn họ.
Trần Mộ chế tạp chỉ có một từ để tả: “Điên cuồng!” Lần này lao vào chế tạp, Trần Mộ đã lộ ra năng lực kinh người. Bút của hắn chưa dừng bao giờ! Lúc này, hắn như như bị hai người Hyner Vincent Van cùng Rosenberg nhập hồn.
Sự điên cuồng này chấn nhiếp tất cả mọi người.
Liên tục làm việc 8 giờ, không chút nghỉ ngơi, từng động tác vẫn tinh chuẩn, bút sau đẹp hơn bút trước. Trần Mộ vẫn trầm mặc nhưng khiến người khác cảm nhận mội loại lực lượng cường đại vô cùng! Đủ loại tạp phiến nằm lung tung khắp phòng, đây là số tạp phiến hắn làm xong trong 8 giờ.
Trần Mộ rốt cục cũng dừng lại, hắn bủn rủn vô lực, cảm giác có chút hụt hẫng, một chút lực cũng không còn nhưng trong mắt hắn lại tràn đầy sung sướng.
Thấy Trần Mộ dừng lại, ba người đã chờ bên ngoài cả ngày vội tiến vào.
Gã béo thân là đại ông chủ của sàn đấu giá, nhưng lúc này như một người hầu, bưng một mâm thức ăn nóng hổi đưa đến trước mặt Trần Mộ. Mà thân là đệ nhất quản sự của sàn đấu giá, “thiết diện nhân” Hề Bình cũng cung kính mang khăn ấm cho hắn. Pilsen một tay cầm bình, một tay cầm chén, mặt tươi rói như hoa cúc, ánh mắt nịnh nọt như muốn hút hồn Trần Mộ.
Đói đến lả người, Trần Mộ không chút nghĩ ngợi liền vùi đầu vào ăn cơm.
Nhân lúc Trần Mộ ăn cơm, ba người bắt đầu kiểm kê thành quả của hắn hôm nay.
- Một, hai, ba…
Kết quả cuối cùng là 22 tấm, thêm chiếc Chiết Hình Yến Ba tạp hôm trước Trần Mộ chế tạo là hai mươi ba tấm tạp phiến, trong đó bao gồm 21 tấm tam tinh cùng 2 tấm tứ tinh tạp không giống nhau.
23 tấm!
Nhìn vào đống tạp phiến, ba người hoàn toàn không thốt lên lời. Một vị chế tạp sư có thể chế tạo một ngày từ 2 đến 3 tấm tam tinh tạp cũng là một kì tích, một ngày chế tạo từ 5 đến 6 tấm tam tinh tạp là vô cùng mạnh mẽ. Nhưng một ngày chế ra 23 tấm, hơn nữa còn là 23 tấm tạp phiến có kết cấu hoàn toàn bất đồng, trong lòng mấy người gã béo thì điều này vượt qua phạm trù nhân loại.
Không có một vị chế tạp sư nào chế tạp như vậy. Chế tạp sư là một nghề rất tốn tiền, kinh nghiệm của bọn họ dựa trên vô số tài liệu. Chế tạp sư bình thường không có cơ hội tiêu tốn tài liệu, mà những chế tạp sư được các tổ chức cung dưỡng, sống cuộc bọn họ vốn an nhàn, sao có thể liều mạng sử dụng cảm giác của mình chứ?
Tập trung tinh thần một thời gian dài có ảnh hưởng rất lớn với cơ thể.
Nhưng đối với Trần Mộ mà nói, đây cũng ko tính là cái gì, khi hắn chế tạo nhất tinh năng lượng tạp, hắn mỗi ngày đều sống trong áp lực cao. Tuy chế tạo tam tinh tạp khó hơn nhất tinh năng lượng tạp nhưng cường độ cảm giác của hắn cũng không còn như xưa.
Nhưng hôm nay Trần Mộ nỗ lực vượt xa ngày thường. Hắn bị đống tài liệu cao cấp khơi lên niềm đam mê chế tạp mãnh liệt nên không thể vãn hồi. Phương diện chế tạp của hắn cũng đã được tích lũy tới trình độ nhất định, vừa chạm vào là phát, biến thành quang cảnh trước mắt.
Để hắn làm lại một lần nữa, hắn cũng không nhất định có thể làm được.
Thành tích này phát sinh ngay trước mắt mọi người, khiến bọn họ rung động cũng không có gì bất thường.
Gã béo cùng Hề Bình tươi cười không dứt. Đầu năm nay, chế tạp sư dễ kiếm, chế tạp sư có thực lực rất khó tìm. Mà có thực lực lại đồng ý liều mạng thì tuyệt đối là vạn trung vô nhất (1). Mặc dù bọn họ không kiểm tra qua chất lượng tạp phiến nhưng từ tốc độ này, liền cho hai người cảm thấy mỹ mãn.
Tốc độ này, quả thật có thể so với một máy in tạp.
Pilsen cười rất hồn nhiên, hắn bội phục sát đất, hận không thể nhào xuống ôm chân Trần Mộ.
Phong cách ăn cơm của Trần Mộ cũng điên cuồng như cách hắn chế tạp, ăn liền sáu bát cơm, ba người thấy vậy cũng biến sắc.
Điên cuồng! quá điên cuồng! người này, quả nhiên không bình thường! Ba người dùng ánh mắt trao đổi với nhau.
Thấy Trần Mộ rốt cục cũng ăn xong, gã béo có chút vội vàng tươi cười:
- Lão đệ, nhân lúc chờ xuôi cơm, chúng ta đi trắc nghiệm tạp phiến một chút.
Trần Mộ đã khôi phục chút thể lực nên gật đầu.
- Tốt!
Hắn cũng muốn xem mình chế tạo ra cái gì. Trong trạng thái điên cuồng, bản thân hắn chế tạo tạp phiến gì, hắn cũng không nhớ rõ lắm.
------------
Chú thích:
1: Trong vạn không có nổi một – thành ngữ: Ý cảnh ở đây là “Trong vạn chế tạp sư không có nổi một người.”