Mục lục
Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo (Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy / Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cô Ôn, chúng tôi là người của Hoắc tổng tới cứu cô, cô không sao chứ?”

“…… Hả?”

Ôn Hủ Hủ hoàn toàn bị hóa đá.

Vài phút sau, cô đang bàng hoàng bị dẫn ra khỏi văn phòng. Cảnh tượng trước mắt cô vô cùng hãi hùng, vô cùng đẫm máu.

“Cô đánh con trai tôi?”

“Không…… Không phải……”

“Không phải?”

“…… Vâng, vâng.”

” Bùm—”

Người đàn ông đang ôm đứa nhỏ trong lòng đá một cước lên người phụ nữ trung niên. Quá bất ngờ, cô ta đang quỳ trên mặt đất liền bị lăn lông lốc không đứng dậy được.

Chúa ơi!

Tất cả những người có mặt bị dọa sợ. Các giáo viên run rẩy bay mất hồn phách, thậm chí có cô giáo bị dọa ngất xỉu tại chỗ.

Mà Ôn Hủ Hủ, cũng hoàn toàn chết lặng.

Người đàn ông này thật sự đã tới đây?

Hắn đây là đang báo thù cho mẹ con cô sao?

Trong lòng Ôn Hủ Hủ nổi gợn sóng. Cô không muốn thừa nhận nhưng giờ phút này, sau khi nhìn thấy người phụ nữ trung niên chết tiệt kia bị đạp trên mặt đất, cô cảm thấy rất sảng khoái!

Ngược lại, Cố Hạ đứng bên cạnh Ôn Hủ Hủ, sắc mặt cô ta không còn xinh đẹp nữa.

“Các người….. các người đợi đã, tôi…… tôi là vợ của ….tổng thư ký. Hôm nay các người đánh…… đánh tôi, nhất định tôi sẽ không…… sẽ không bỏ qua cho các người.” . ngôn tình tổng tài

Không ngờ người phụ nữ trung niên này sau khi bị đá, còn có thể đứng dậy cảnh cáo ngược lại Hoắc Tư Tước.

Sau câu nói không biết nặng nhẹ của cô ta. Những người có mặt ở hiện trường nhìn thấy vẻ mặt người đàn ông giống như Diêm La Vương này càng thêm kinh khủng.

“Tổng thư ký là ai?”

Hắn giống như đi ra khỏi địa ngục, tay ôm đứa nhỏ, đường nét lạnh lùng và tàn nhẫn. Thật đáng sợ nhìn thôi cũng thấy tê cả da đầu rồi.

Vệ sĩ lập tức bước tới: “Là Lâm Hán Sinh.”

“Lâm Hán Sinh?”

“Ba, chính là cô ta. Cô ta đã tát mẹ.” Thời khắc mấu chốt, Hoắc Dận vẫn luôn được hắn ôm trong lòng chỉ vào người phụ nữ trung niên này nói một câu vô cùng thù hận.

Thoáng chốc, không khí như ngưng đọng lại.

“Tát cô ta cho tôi!”

“Vâng, tổng giám đốc.”

“Còn nữa, xử lý luôn Lâm Hán Sinh đừng để tôi nghe thấy cái tên này nữa!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK