Mục lục
Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo (Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy / Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cho nên ý của ngài là?”

“Điều tra tất cả ghi chép trong mấy năm nay của tên bỏ đi kia một chút, kể cả từng tiếp xúc với ai? Đã làm những chuyện gì? Đều điều tra rõ cho tôi!”

“Vâng, tổng giám đốc.”

Sắc mặt Lãnh Tự thay đổi, lập tức đồng ý.

Theo ý của BOSS thì Hoắc Kiêu đã trở thành quân cờ của người khác sao?

Điều này thật đáng sợ!

Rốt cuộc là ai? Lại dám chơi đùa cặp cha con này trong lòng bàn tay, và hắn ta dám làm như vậy, rốt cuộc có mục đích gì phía sau? Lẽ nào hắn ta không biết người mà mình đối đầu là ai sao?”

Lãnh Tự đè xuống nghi ngờ trong lòng, đi ra khỏi phòng làm việc.

Vừa ra ngoài, đúng lúc nhìn thấy một người phụ nữ trẻ tuổi đi vào cửa phòng làm việc của tổng giám đốc, cô ta mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, bên dưới là váy ngắn kiểu mới nhất của một thương hiệu lớn, phối với một đôi giày cao gót đính đá.

Tinh tế một cách trước giờ chưa từng có.

Lãnh Tự lập tức tránh sang một bên: “Lạc tiểu thư, cô đến rồi.”

“Ừm, tổng giám đốc của các anh ở bên trong sao?”

Trong tay Lạc Du còn xách một hộp giữ nhiệt, ngước mắt nhìn vào phòng làm việc tổng giám đốc ở đối diện, sau đó hỏi.

Lãnh Tự vội gật đầu: “Vâng, Lạc tiểu thư còn đích thân nấu cơm đưa đến, tổng giám đốc được cô chăm sóc như vậy, vất vả rồi.”

“Không sao, bây giờ anh ấy vừa khỏi bệnh, phải cẩn thận một chút. Được rồi, không nói với anh nữa, nhân lúc canh còn nóng tôi phải đem vào cho anh ấy ăn.”

Lạc Du lạnh nhạt bỏ lại môt câu, sau đó xách hộp giữ nhiệt trong tay đi vào.

Lãnh Tự cũng xoay đầu lại nhìn.

Phát hiện ra rằng, cánh cửa phòng làm việc được đẩy ra, sau khi người phụ nữ này đi vào thì trực tiếp để hộp cơm lên bàn làm việc rộng lớn, sau đó đi vòng vào trong bàn.

“Tư Tước, anh cảm thấy thế nào? Có nơi nào khó chịu không?”

Đó là một giọng nói vô cùng nhẹ nhàng.

Và, cùng với giọng nói như thế, Lãnh Tự còn nhìn thấy một cổ tay trắng như tuyết dán lên trán của người đàn ông đang ngồi trên ghế qua khe cửa không đóng chặt.

Người đàn ông dường như cũng không né tránh.

Lãnh Tự: “…”

Thôi vậy, chỉ cần chủ nhân của anh ta sống tốt, vậy thì không sao cả.

…………

Nước M.

Sau khi Ôn Hủ Hủ trở về, cũng lập tức tập trung vào công việc của mình.

Cô không muốn nghĩ đến những chuyện lộn xộn kia nữa, nên chỉ có thể chiếm thời gian của mình bằng công việc bận rộn, và dường như điều này rất có hiệu quả.

”Chị, Lâm n nói có một hạng mục, số tiền rất lớn, nhưng tình hình có chút phức tạp, chị muốn nhận không?”

Một tháng sau, một ngày nọ, khi Ôn Hủ Hủ vừa đón con gái về thì đột nhiên em họ Ôn Cận đang trông chừng bên kia gửi cho cô một tin nhắn như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK