Mục lục
Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo (Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy / Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có lẽ trong lòng cô không đủ dũng khí, mà chị họ ra mặt đúng lúc để cô lấy cớ gửi những bức thư này đi.

Còn nữa, có thể do cô cũng có chút mơ mộng, hi vọng có thể nhận được câu trả lời.

Nhưng đáng tiếc, sau khi chị họ cầm thư của cô đi gửi vẫn không có tin tức, mỗi lần cô ta quay về sẽ nói xin lỗi cô, nói không có hồi âm, sau đó khuyên cô đừng từ bỏ, tiếp tục viết nhất định sẽ được trả lời.

Ôn Hủ Hủ chỉ mấp máy đôi môi tái nhợt, chưa từng nói thêm câu nào.

Tiếp đó Ôn Hủ Hủ không viết thư nữa, cô thích viết sách, cô viết hết những gì mình giấu trong lòng mấy năm gần đây thành một cuốn sách.

Chị họ Đỗ Như Quân thấy được, vô cùng hâm mộ.

”Hủ Hủ, vì sao em lại giỏi vậy chứ? Sao cái gì em cũng biết vậy? Có thể cho chị đọc em đã viết gì không?”

”Được.”

Ôn Hủ Hủ lúc đó rất đơn thuần, hơn nữa cô chưa từng có suy nghĩ gì khác về chị họ của mình, cô vẫn luôn xem cô ta là người thân của mình.

Nghe nói cô ta muốn đọc, cô lập tức đưa một bản đã chỉnh sửa và sao chép xong cho cô ta.

Mãi đến cấp ba, công ty nhà họ Ôn gặp khủng hoảng.

”Ôn gia nhà nó phá sản, dựa vào đâu Đỗ gia nhà chúng ta phải chịu chứ? Ba mẹ, hai người choáng váng rồi à? Rốt cuộc Ôn gia đã cho hai người lợi lộc gì vậy? Sao hai người phải cung phụng bọn họ như vậy chứ?”

”Tiểu Quân, con đang nói gì vậy? Đó là bác của con đấy! Con quên mấy năm nay con đều ở nhà họ rồi sao?”

”Ha ha, mẹ không nói đến chuyện này còn tốt, nói đến con lại muốn nổi giận, lúc đưa con sang họ đã nói sẽ đối xử với con như con gái ruột, kết quả thì sao? Những thứ Ôn Hủ Hủ có con chưa từng có, ngay cả trường học cũng là con cầu xin bọn họ thì bọn họ mới cho con đi.”

”…”

Hôm ấy, sau khi trong nhà xảy ra chuyện, ba bị bắt, mẹ lập tức bị bệnh, lúc Ôn Hủ Hủ đến tìm cậu đã nghe được người chị họ cùng sinh sống với mình nhiều năm nói vậy với cậu mợ.

Ôn gia đối xử với cô ta không tốt sao?

Ôn Hủ Hủ hồn bay phách lạc trở về, cô chỉ cảm thấy cả người lạnh buốt.

Xưa nay cô không biết, hóa ra một người cũng có thể mở to mắt mà nói dối như vậy, càng không biết con người có thể vong ân phụ nghĩa như vậy.

Những gì Ôn gia họ đối xử với cô ta ngày trước đều cho chó ăn sao?

Cuối cùng Ôn Hủ Hủ cũng không thể ngăn cơn sóng dữ ập đến nhà mình, Ôn gia phá sản, mẹ cô không chịu nổi đả kích mà qua đời, ba bị phán tù vài chục năm, mà cô cũng thành một đứa bé mồ côi không còn nhà để về.

Nhưng vẫn may cậu mợ cô vẫn còn quan tâm đến cô, vẫn đón cô về nhà họ.

Từ đó trở đi, vị trí của cô và Đỗ Như Quân đổi cho nhau.

Cô thành người ăn nhờ ở đậu, mà Đỗ Như Quân thì thành tiểu thư chủ nhà.



Ôn Hủ Hủ từ từ mở mắt ra, cô nhìn ánh đèn màu cam mờ ảo trên trần nhà, đôi mắt hồng hồng hơi chớp chớp. Nước mắt đã nhẫn nhịn rất lâu trong giấc mơ cứ như vậy mà chảy ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK