Mục lục
Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo (Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy / Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn thật sự muốn giết Lạc Du ư.

Tại sao?

Tay chân Ôn Hủ Hủ lạnh như băng, mất một lúc lâu sau mới ép mình bình tĩnh lại, sau đó tiếp tục trò chuyện bình thường với đứa trẻ trong điện thoại.

“Mặc Bảo ngoan, đừng sợ, có thể ba… chỉ là bị bệnh thôi, như thế này nhé con có thể nói với mẹ chuyện gì đã xảy ra không? Con yên tâm, mẹ là bác sĩ, chỉ khi nào mẹ biết chuyện gì xảy ra thì mẹ mới có thể cứu được ba.”

“Thật không ạ?”

“Đương nhiên là thật, thế này nhé, con bảo anh nói với mẹ, có được không?”

Ôn Hủ Hủ đã nghe ra được sự sợ hãi và bồn chồn của con trai út, thế là dỗ cậu bé đưa điện thoại cho con trai cả Hoắc Dận trưởng thành và ổn định hơn một chút.

Quả nhiên, giây lát sau, Hoắc Dận cầm điện thoại bình tĩnh kể cho mẹ nghe chuyện đã xảy ra đêm qua.

“Mẹ, là do người phụ nữ đó, bà ta mới là thủ phạm khiến cho ba phát bệnh!” Sau khi kể xong chuyện này, Hoắc Dận cũng bật khóc và không hề do dự cho rằng Lạc Du chính là hung thủ trong chuyện này.

Quả thực, Lạc Du không thể được tha thứ trong chuyện này!

Ôn Hủ Hủ cầm điện thoại, sau khi cố gắng an ủi hai đứa trẻ trong điện thoại thì cúp máy, cô lập tức ngồi vào trong xe.

Nếu là Lãnh Tự đưa đi thì không cần phải lo lắng về vấn đề an toàn, theo như suy đoán của cô, anh ta chắc chắc sẽ đưa người này đến nhà cũ tìm ông cụ.

Ôn Hủ Hủ gọi xe đi thẳng đến nhà cũ của nhà họ Hoắc.

Quả nhiên, sau khi đến đây cô đã nhìn thấy chiếc Bentley màu đen quen thuộc.

Nhưng, khi cô muốn đi vào thì bị ngăn lại.

“Tôi chỉ vào thăm hắn.”

“Ôn tiểu thư, không cần, ông cụ đã nói trong khoảng thời gian này sẽ không gặp bất cứ ai, hơn nữa cho dù là Ôn tiểu thư cô vào cũng vô dụng, cô nói có phải không?”

Người ngăn cô lại chính là Hà Đình Ngọc quản gia luôn ở bên cạnh ông cụ.

Từ sau khi Ôn Hủ Hủ biết tất cả sự thật, cắt đứt quan hệ với nhà họ Hoắc và khi ông cụ hối hận chuyện mình đã làm năm đó thì thái độ của người này đối với Ôn Hủ Hủ cũng tốt lên rất nhiều.

Nhưng, lúc này ông ta vẫn không cho Ôn Hủ Hủ đi vào.

Ôn Hủ Hủ bất lực, chỉ có thể im lặng đứng ở đó một lúc, sau đó chán nản xoay người rời đi.

Mà cùng lúc rời đi thì cô nhìn thấy một chiếc BMW màu trắng lái đến từ đối diện cô, cô liếc khóe mắt nhìn, đúng lúc nhìn rõ người bên trong chính là người nhà họ Lạc.

Lạc Du!

Đồng tử của cô lập tức rụt lại, trực tiếp bảo tài xế dừng chiếc xe đó lại.

“Cô đang làm gì hả?”

Nhìn thấy xe mình bị dừng lại, quả nhiên Lạc Du đang lái xe lập tức hạ cửa kính xuống thò đầu ra chửi bới.

Thấy vậy, Ôn Hủ Hủ bước nhanh đến trước mặt cô ta: “Cô xuống đây cho tôi!”

Thật sự cô chưa bao giờ tức giận như thế này, gằn từng chữ vào trong tai người đàn bà này, hai tay liền đưa về phía tay nắm cửa xe cô ta, định ép cưỡng ép mở cửa xe cô ta.

Lạc Du lập tức hoảng sợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK