Mục lục
Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo (Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy / Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Các người đều ở đây nhìn cho kỹ, muốn biết người phụ nữ này là ai không?” Hắn ta dùng sức túm lấy tóc Ôn Hủ Hủ, làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn to bằng bàn tay của cô không thể không hướng về phía hắn ta.

Doạ đám nữ tiếp viên không đứng vững.

Bọn họ nghe Diêm La vương này nói như vậy, cũng chỉ có thể hỏi phụ hoạ: “Hoắc… Hoắc gia, cô ấy là ai vậy?”

Hoắc Kiêu hài lòng nở nụ cười: “Cô ta sao, cô ta là chị dâu tốt của tôi, vợ của người đàn ông tôn quý nhất thành phố này, tổng giám đốc tập đoàn Hoắc thị Hoắc Tư Tước nha!”

Trời ơi!

Lời này vừa nói ra, những người phụ nữ này đều trợn mắt há hốc mồm!

Không ngờ đây là vợ của tổng giám đốc tập đoàn Hoắc thị? Làm thế nào điều này có thể được? Rõ ràng trông cô ăn mặc bình thường như thế, làm sao có thể là người phụ nữ tôn quý nhất thành phố này?

Tất cả mọi người không muốn tin những lời này, bởi vì phụ nữ đều rất ghen tị.

Thế nhưng rất rõ ràng, tuy Hoắc Kiêu điên nhưng chuyện của nhà họ Hoắc, nói ra từ trong miệng hắn ta thì không thể nào là giả.

Vì thế bọn họ lại ghen ghét, đố kỵ.

Ôn Hủ Hủ đã đau đến mức cả người run rẩy, trên trán tái nhợt cũng đã đổ đầy mồ hôi lạnh, nhưng mà đôi mắt của cô vẫn luôn nhìn chằm chằm tên súc sinh này.

“Cậu biết tôi là vợ của anh ấy, vậy tốt nhất cậu đừng đụng vào tôi, nếu không anh ấy sẽ không bỏ qua cho cậu!”

Ôn Hủ Hủ đang trong lúc tuyệt vọng, đành lôi Hoắc Tư Tước ra.

Đây là kết quả mà cô hoàn toàn không mong muốn.

Cô nghĩ rằng người cấu kết với Đỗ Như Quân chắc là người cô không quen biết, cho nên cô tới đây nhìn xem thử, nhớ kỹ người đó là được rồi. Nhưng không ngờ người này lại là Hoắc Kiêu.

Hoắc Kiêu, hắn ta sẽ không bỏ qua cho cô sao.

Không nói đến hiện tại cô đã biết được bí mật của hắn ta, thì chỉ với cái chết của ba hắn ta Hoắc Chính Hoa, hắn ta chắc chắn cũng sẽ không bỏ qua cho đồng lõa như cô.

Ôn Hủ Hủ chưa từng mong đợi như thế này, mong đợi người đàn ông kia có thể xuất hiện ngay lúc này.

Nhưng mà đã làm cho đáy lòng cô trầm xuống vì Hoắc Kiêu lại hoàn toàn không thèm để Hoắc Tư Tước vào mắt.

“Vậy sao? Vừa hay tôi cũng đang muốn anh ta tới tìm tôi đây, nửa năm trước, anh ta giết ba tôi, tôi còn chưa tìm anh ta tính sổ, hôm nay chị ở trong tay tôi vừa hay cho anh ta một cơ hội tới đây.”

Hoắc Kiêu nói xong, bàn tay túm tóc Ôn Hủ Hủ lại dùng sức kéo về phía sau!

“A”

Đỉnh đầu Ôn Hủ Hủ lại đau nhức, cô suýt chút nữa đã ngất đi.

Lúc này, Hoắc Kiêu giống như một con rắn độc lại còn tiến lại gần cô: “Tuy nhiên chưa chắc anh ta sẽ tới, bây giờ không phải chị đã không còn liên quan đến anh ta sao? Anh ta đã cưới con gái của Lạc Thiên Nam, ah ta còn quan tâm đến sống chết của chị sao?

“Cậu——”

Ôn Hủ Hủ đau đớn, đáy lòng lại giống như bị người đâm mạnh một dao, ngay cả hốc mắt cũng đỏ lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK