Mục lục
Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo (Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy / Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tiểu Lãnh, các cậu muốn đưa tiên sinh đi đâu đấy?”

“Dì Vương, dì yên tâm, tôi đưa hắn đi tìm ông cụ, đúng rồi dì ở nhà trông chừng hai đứa trẻ đừng để bọn nó chạy lộn xộn khắp nơi, biết không?”

Khi rời đi Lãnh Tự lại dặn dò dì Vương lần nữa.

Chuyện phát triển đến mức này, tình hình thực sự đã trở nên rất nghiêm trọng, bởi vì vào lúc này một viên đạn đã gây ra tình huống khẩn cấp cho Hoắc Tư Tước.

Lãnh Tự kéo Lạc Du cùng rời khỏi vịnh Thiển Thủy

Lúc rời đi, cũng không quên khóa kín nơi này.

Hôm nay, thật sự sắp nổi gió…



Tối hôm nay Ôn Hủ Hủ lại ngủ rất ngon.

Cô cũng đã quên mình trở về bằng cách nào, vừa tỉnh dậy nhìn thấy ngọn đèn thủy tinh trên đỉnh đầu và tấm ga trải giường màu trắng trên người, cô mới chậm rãi nhớ ra chuyện đêm qua.

Cho nên, cô đang ở khách sạn?

Hoắc Tư Tước đưa cô đến?

Trong lòng cô chợt ấm áp không lý do, leo xuống khỏi giường, cô định đi nhà vệ sinh nhưng lại phát hiện ở cuối giường còn để hai túi giấy, cầm lên xem lại phát hiện bên trong là hai bộ đồ nữ mới toanh.

Đây là…”

“Reng reng reng…”

“Alo?”

“Xin chào, tiểu thư, xin hỏi cô đã dậy rồi sao? Có cần đưa bữa sáng lên bây giờ cho cô không?”

Là lễ tân của khách sạn này, lúc này đặc biệt gọi điện thoại lên hỏi Ôn Hủ Hủ có cần đưa bữa sáng đến không?

Ôn Hủ Hủ ngây người, theo bản năng hỏi ngược lại một câu: “Ai bảo các người đưa bữa sáng?”

Lễ tân khách sạn: “Là vị tiên sinh đêm qua đưa cô đến, anh ta đã đặt bữa sáng hôm nay và cũng đã thanh toán tiền phòng cho cô.”

Ôn Hủ Hủ: “…”

Trong lòng nhất thời phức tạp, cũng không biết nên nói gì chỉ nhìn chằm chằm vào hai túi giấy đang cầm trong tay, rồi lại ngơ ngác hỏi một câu: “Vậy hai túi quần áo này thì sao?”

“Cũng là vị tiên sinh đó bảo chúng tôi chuẩn bị, tiểu thư, xin hỏi có thể đưa lên rồi chứ?”

Lễ tân lại lịch sự hỏi.

Lúc này Ôn Hủ Hủ mới nhanh chóng đồng ý, sau đó cúp điện thoại.

Người đàn ông này, lại tốt như vậy ư?

Không chỉ đưa cô đến khách sạn, còn sắp xếp chu đáo giúp cô như vậy, điều này quả thật không giống hắn.

Lẽ nào… hắn không mất trí nhớ?

Lúc Ôn Hủ Hủ đi vào nhà vệ sinh, ma xui quỷ khiến thế nào trong đầu lại đột nhiên nảy ra một suy nghĩ như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK