Mục lục
Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo (Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy / Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hả?”

Còn chưa nói xong đã bị ném vào vài bộ quần áo, khiến cho Ôn Hủ Hủ sững sờ rất lâu.

Thằng nhóc thối này, còn quản cô nghiêm như thế từ khi nào vậy?

Cô cũng đã mặc áo choàng tắm rồi, còn không thể gặp người ư?

Bên ngoài, Kiều Thời Khiêm đã đi vào, nhìn thấy trong phòng chỉ có một mình Ôn Cận ngồi bắt chéo chân chơi điện thoại trên sofa, cuối cùng anh ta không nhịn được bùng nổ.

“Ôn Cận, rốt cuộc cậu đang làm gì? Tại sao lại cúp điện thoại của tôi? Cậu có biết tôi tìm chị cậu có việc gấp không hả?”

“Anh tìm chị ấy lúc chị ấy đang tắm, tôi không cúp lẽ nào còn đi vào đưa điện thoại cho chị ấy?”

“Cậu…”

Kiều Thời Khiêm tức gần chết.

Lời này nghe có vẻ không có vấn đề nhưng cho dù nhìn thế nào, Kiều Thời Khiêm cũng cảm thấy thằng nhóc thối này giống như đang cố tình làm khó anh ta.

Kiều Thời Khiêm hít sâu một hơi, anh ta cảm thấy mình cần phải bình tĩnh lại trước. Phải biết rằng anh ta là một luật sư, từng có nhiều nhân vật có sức ảnh hưởng đều bại trong tay anh ta

Lẽ nào anh ta không xử lý được một thằng nhóc như vậy ư?

Kiều Thời Khiêm bước tới: “Ôn Cận, tôi cảm thấy chúng ta cần phải nói chuyện đàng hoàng.”

Vẻ mặt Ôn Cận hờ hững: “Nói chuyện gì?”

“Đương nhiên là nói về quan hệ của chúng ta bây giờ, Tiểu Cận, tôi biết cậu rất tức giận chuyện tôi bắt nạt chị cậu nhưng cậu yên tâm, những chuyện đó đều đã là quá khứ, sau này tôi sẽ không giữ chị cậu nữa.”

“Thật?”

“Đương nhiên là thật, nếu không tôi cũng sẽ không đến đây cùng các cậu, cậu nói đúng không?”

Kiều Thời Khiêm ruốt cuộc cũng đặt thái độ của mình ở thấp nhất, anh ta đã suy nghĩ kỹ, nếu có thể dỗ được chàng trai này thì xem như có mất mặt ở trước mặt cậu cũng không là gì.

Ôn Cận nghe xong, cuối cùng cũng đặt điện thoại trong tay xuống mỉm cười nhìn anh ta.

“Quả thực, lần này luật sư Kiều thật sự có lòng, nhưng mà lẽ nào không phải luật sư Kiều cũng luôn đợi cơ hội để thể hiện đấy sao?

“Cậu nói gì cơ?”

“Tôi nói sai rồi sao? Trong tay Lâm Ân có rất nhiều luật sư, vậy mà ông ta lại chọn anh đầu tiên, e là cũng do anh tự tiến cử nhỉ? Vả lại ngay cả vé máy bay cũng đã mua sẵn từ trước, luật sư Kiều này, anh cũng thật là phí hết tâm sức đấy.”

Chàng trai ngồi trên sofa, bởi vì tóc mái trước trán dày cộng thêm cặp kính gọng đen bản to nên về cơ bản không nhìn ra được biểu cảm của cậu như thế nào.

Nhưng, có thể nghe rõ được sự mỉa mai trong giọng nói của cậu.

Cho dù là khi nói những lời này cậu đang mỉm cười nhưng là người đều có thể hiểu, những câu từ phát ra từ trong miệng cậu không hề có từ nào dơ bẩn.

Kiều Thời Khiêm lập tức thay đổi sắc mặt, từ xanh sang trắng giống như bị ai đó tát vào mặt, rất đặc sắc.

“Ôn Cận, cậu…”

“Đủ rồi, hai người đừng nói nữa!”

Cuối cùng Ôn Hủ Hủ bước ra, gương mặt to bằng lòng bàn tay tái mét.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK