Mục lục
Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo (Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy / Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng đúng lúc này, cái cửa phòng khám đã “Phanh” một tiếng bị người từ bên ngoài bạo lực đá văng!

“Cô……”

“Ôn Hủ Hủ, cô thật kiêu ngạo, muốn gặp cô một lần, thật đúng là không dễ dàng?”

Người phụ nữ với mái tóc được chải chuốt tỉ mỉ, trang điểm cực kỳ đậm đi vào. Khi cô ta xông vào thì nhìn thấy Ôn Hủ Hủ, vẻ mặt cô ta vô cùng khinh thường và kênh kiệu chất vấn Ôn Hủ Hủ.

Hoắc Tư Tinh, hóa ra là cô ta!!

Ôn Hủ Hủ nhất thời hoảng hốt, sắc mặt liền tái nhợt.

Không thể nào, người phụ nữ này phủ lên cô quá nhiều bóng đen. Cô ta giống như ác ma, ở Hoắc gia nếu không có ba cô ta ở đó, không chừng Ôn Hủ Hủ đã sớm bị cô ta tra tấn tới chết.

“Hừ, hiện tại cô không sợ tôi sao? Cũng không tệ, lăn lộn bên ngoài năm năm, bản lĩnh lớn hơn không ít.”

Hoắc Tư Tinh nhìn Ôn Hủ Hủ, phát hiện cô cũng không trốn tránh ánh nhìn của cô ta, còn dám đưa mắt nhìn cô ta, đột nhiên cô ta cong môi nhếch miệng lên vươn tay ra, định vỗ lên đầu Ôn Hủ Hủ một cái.

Nó giống như khen ngợi một con chó đã trưởng thành.

Sắc mặt Ôn Hủ Hủ biến đổi.

Giống như quay trở lại những ngày ác mộng đó, toàn thân cô trở nên run rẩy, trong đầu lập tức hiện lên những hình ảnh về việc mình bị hành hạ.

Đến nỗi cô ngồi đó, rõ ràng là không muốn để cô ta chạm vào mình. Nhưng hô hấp dồn dập, tay chân phát lạnh, cả người giống như là mất đi ý thức. Nửa thân người không thẻ nhúc nhích được, cũng Chỉ có thể tuyệt vọng nhìn đỉnh đầu của mình bị một bàn tay kia sờ lên đầu.

Đây chính là phản ứng của một người sau khi bị tổn thương tâm lý đến cực điểm.

Bởi vì cô đã bị dọa sợ đến trong tiền thức, cô không thể phản ứng lại.

May mắn y tá ở đó chứng kiến thấy có gì đó không ổn lập tức xông vào: “Cô đang làm gì vậy? Bác sĩ Nancy đang làm việc, nếu cô còn quậy nữa, tôi sẽ báo cảnh sát!”

Cô y tá sải bước tới chắn trước mặt Ôn Hủ Hủ, sau đó đẩy người phụ nữ ma quái này ra.

Ôn Hủ Hủ: “……”

Trong khoảnh khắc đó, cô cảm thấy toàn thân như sụp đổ, không cầm nổi chiếc bút trên tay nữa, nó “rắc” rơi xuống bàn.

Hoắc Tư Tinh nhìn thấy, càng thêm hài lòng.

“Đúng rồi, tôi còn cho rằng cô có thể thay đổi? Thì ra, chỉ có như vậy, thấy cô ngoan như vậy tôi cũng không tính toán với cô làm gì, đêm nay mười hai giờ, tôi sẽ cho người tới đón cô.”

Người phụ nữ bày tỏ sự hài lòng nói cho Ôn Hủ Hủ biết, buổi tối cô ta còn cho người tới đón cô.

Cô ta đến đón cô làm gì?

Khóe môi Ôn Hủ Hủ giật giật, mở miệng: “Tại sao lại tới đón tôi?”

“Ôn Hủ Hủ, cô nói xem có thể làm gì, đừng tưởng rằng cô lừa được ông cụ nhà tôi, còn em trai tôi cũng không so đo với cô, cô có thể nhân cơ hội vào Hoắc gia, cô nằm mơ đi.”

Ôn Hủ Hủ: “……”

Ước chừng có bốn năm giây, cô nhìn chằm chằm người phụ nữ này, đang hoài nghi đầu óc cô ta có phải thật sự có vấn đề giống như trong truyền thuyết hay không?

“Tôi vào Hoắc gia? Đại tiểu thư, chị làm rõ chưa? Tôi trở về bằng cách nào?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK