Mục lục
Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo (Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy / Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ôn Hủ Hủ thấy hắn như vậy, cho là hắn không đồng ý, vẻ mặt cô có chút không tốt lắm: “Sao anh còn chưa đi? Đừng quên, Mặc Mặc cũng là con của anh.”

Hoắc Tư Tước nhíu mày.

Sau đó, hắn từ trong ghế đứng lên, cầm lên chuỗi chìa khóa đi ra ngoài…

Đây là loại người gì!

——

Tối hôm đó, Ôn Hủ Hủ ở lại bệnh viện cùng con trai lớn.

Còn Hoắc Tư Tước thì sao?

Cầm chìa khóa nhà trọ trở về, Ôn Hủ Hủ cho rằng hắn sẽ theo sắp xếp của mình, sau khi trở về hắn sẽ ngay lập tức cho người tới nhà trọ chăm sóc hai đứa nhỏ còn lại.

Không ngờ rằng, sau khi hắn từ trong bệnh viện đi ra liền đi đến chỗ hai đứa nhỏ

Mẹ?

Lúc hắn đến nhà trọ, Mặc Bảo ở trong phòng vẫn còn lo lắng cho anh trai nên cậu chưa ngủ, bỗng nhiên nghe được tiếng cửa lớn mở ra.

Lập tức, cái đầu nhỏ của cậu từ trong chăn chui ra.

“Anh trai……”

Nhược Nhược giống như con heo con, cảm nhận được động tác của anh trai, cô bé không hài lòng khi chiếc giường nhỏ ấm áp bị quấy rầy trong giấc ngủ, lầm bầm bằng giọng ngái ngủ.

Cánh tay nhỏ ôm chặt lấy anh trai.

Mặc Bảo: “……”

Đang định gỡ bàn tay nhỏ bé của em gái ra. Lúc này, theo tiếng bước chân đều đều bên ngoài, cậu nghe thấy trên bàn có thứ gì đó bị ném xuống.

Không bao lâu, người này giống như trực tiếp đi tới phòng của bọn nhỏ.

“Mẹ…… Ba? Sao ba lại tới đây?”

Mặc Bảo từ trong chăn chui đầu ra, thình lình nhìn thấy bóng dáng cao lớn xuất hiện ở cửa phòng, cậu sợ đến mức một đôi mắt lưỡi liềm nhỏ mở to toàn bộ như trăng tròn.

Hoắc Tư Tước cũng có chút kinh ngạc.

Vì hắn không ngời, đã trễ như vậy Mặc Bảo còn chưa ngủ.

“Đang đợi mẹ?”

Hắn ngồi xuống bên giường nhỏ, xoa xoa đầu nhỏ của cậu, ý bảo cậu ngoan ngoãn nằm xuống, không để bị cảm lạnh.

Mặc Bảo liền ngoan ngoãn nằm trở về.

Vì lúc này Mặc Bảo được nhìn thấy ba, cậu rất vui, một đôi mắt nhỏ cong cong, sáng như sao trên trời.

“Đúng rồi, mẹ đã đi thăm anh trai. Ba, anh trai thế nào rồi? có phải bị bệnh không? Còn nữa, sao ba lại tới đây? Là… cố ý đến thăm chúng con sao?”

Trong câu cuối cùng, cậu bé vẫn còn một chút thận trọng.

Cậu không giống Hoắc Dận, không phải do ba tự tay nuôi lớn, nên hai ba con khi nói chuyện sẽ không được thoải mái, giống như mối quan hệ của Hoắc Dận và Ôn Hủ Hủ vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK