Mục lục
Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo (Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy / Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một giây sau, tất cả ý cười biến mất khỏi khuôn mặt của hắn ta, hắn ta đứng ở trước mặt Ôn Hủ Hủ, cũng chỉ còn lại vẻ mặt âm lạnh lẽo và hung ác đến rợn người.

Ôn Hủ Hủ thấy vậy sắc mặt trở nên trắng bệch.

“Cậu đang nói gì vậy tôi nghe không hiểu, nếu cậu không còn chuyện gì nữa, vậy tôi đi trước, anh trai cậu còn đang chờ tôi đấy.” Sau đó cô nhấc chân lên và đi.

Cuối cùng Hoắc Kiêu cũng đã mất kiên nhẫn.

Một giây sau, Hoắc Kiêu lộ ra ý muốn giết người, dùng sức bắt lấy cánh tay cô kéo lại, mặt mày hung ác nhìn chằm chằm cô.

“Muốn đi sao? Không dễ như vậy đâu, là ả ngu ngốc Đỗ Như Quân để lại manh mối cho chị phải không? Đúng là không dễ dàng nha, nửa năm rồi mới tra ra được.”

Không ngờ Hoắc Kiêu lại trực tiếp nói ra cái tên Đỗ Như Quân.

Hai mắt Ôn Hủ Hủ trợn tròn!

Hóa ra tất cả những gì cô đoán đều là sự thật!

Quả nhiên hắn ta chính là người đứng sau lưng Đỗ Như Quân.

Ôn Hủ Hủ hoàn toàn bị chọc giận, cô nhìn chằm chằm tên cặn bã này, hiện tại cô đã quên đi sợ hãi, lửa giận trong lồng ngực đột nhiên bùng lên, ngay cả hai mắt cô cũng đỏ lên.

“Quả nhiên là cậu, tại sao lại làm như vậy? Đỗ Như Quân là do cậu giết chết?”

“Cuối cùng cũng thừa nhận rồi?”

Hoắc Kiêu rất hài lòng với phản ứng này của cô, tuy nhiên hắn ta lại rất bình tĩnh với hai vấn đề Ôn Hủ Hủ đang chất vấn hắn ta.

“Cô nói tại sao tôi lại làm thế? Hoắc Tư Tước ngay cả ba tôi mà hắn cũng có thể giết chết, tôi trị hắn không phải rất bình thường sao?”

“……”

“Về phần Đỗ Như Quân chỉ một quân cờ bị phế bỏ, tôi giữ cô ta lại làm gì?”

“Cậu là súc sinh!”

Cuối cùng Ôn Hủ Hủ không khống chế được muốn tát cho hắn ta một bạt tai.

Thế nhưng tên cặn bã trước mắt này, chẳng lẽ muốn đánh là có thể đánh được, chỉ thấy năm ngón tay hắn ta nắm cổ tay của cô dùng sức bóp một cái, Ôn Hủ Hủ ngay lạp tức cảm nhận được một cơn đau nhức của xương cốt, cả người bị đè cứng ngắt trên tường.

“Đừng kích động như vậy, thật ra chị nên cảm ơn tôi mới đúng.”

“Cậu có ý gì?”

“Chị không biết sao? Sở dĩ Ôn gia các người đến bước cuối cùng phá sản, tất cả cũng đều do chị họ của chị đấy, năm đó chính là cô ta tố cáo ba chị kinh doanh trái phép, cuối cùng hại Ôn gia các người phá sản, mẹ chị nhảy lầu, chị không biết những chuyện này sao?”

Hoắc Kiêu giữ chặt Ôn Hủ Hủ, lại còn nói cho cô biết một bí mật động trời.

Ôn Hủ Hủ sợ ngây người!

Không, không thể nào, Đỗ Như Quân không thể nào làm như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK