Mục lục
Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo (Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy / Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“… Sau đó thì sao?” Một lúc lâu sau, Ôn Hủ Hủ nước mắt lưng tròng mới nghe thấy mình hỏi lại.

“Thì tất nhiên là lập tức điều tra rồi. Triệu tập cuộc họp khẩn cấp, cảnh sát cũng đến và bắt đầu giãi phẫu thi thể, đồng thời kiểm tra toàn bộ camera trong bệnh viện. Chẳng mấy mà điều tra xong.”

Chủ nhiệm khoa kể chi tiết lại.

Ôn Hủ Hủ nghe mà sững sờ!

Trong lòng như có bức tường nào đó sụp đổ, nỗi tủi hờn ùn ùn kéo đến. Cô cầm điện thoại bật khóc nức nở ngay trong phòng khách.

Biết làm sao được, có trời mới biết một ngày một đêm qua cô đã phải chịu đựng những gì.

Sai lầm, mưu sát…

Cô chưa từng sẽ có một ngày mình gặp phải chuyện như thế. Bầu trời của cô như sụp đổ, cô chìm sâu trong đầm lầy tuyệt vọng và sợ hãi, không thể nào khống chế được cảm xúc.

Thậm chí đến mức hoảng loạn tinh thần.

Kể cả năm năm trước, cô giả chết dẫn hai con rời đi nơi đây, cô cũng chưa từng suy sụp đến vậy.

Bởi vì lúc ấy, đó là mạng sống của cô.

Còn giờ người chết là người khác, lại còn chết bởi kiến thức y học mà cô vẫn luôn kiêu ngạo.

Cô khóc tức tưởi, không kiểm soát được tâm trạng.

Ba đứa con thấy vậy, ngoan ngoãn chạy đến ôm mẹ: “Mẹ đừng khóc, không sao rồi…”

Chúng dùng bàn tay nhỏ bé, dùng cách của mình để an ủi mẹ.

Ôn Hủ Hủ lại càng khóc ghê hơn.

Chủ nhiệm khoa nín lại nghẹn nghào, nói với cô qua điện thoại: “Ổn rồi chủ nhiệm Nancy, không sao nữa rồi, tất cả chúng tôi đợi cô trở lại.”

“…”

Dần dà, Ôn Hủ Hủ không còn kích động đến vậy nữa.

Cô ngồi giữa các con lau vệt nước mắt trên gò má: “Vậy có điều tra ra là ai làm không?”

Chủ nhiệm khoa: “Có. Chính là bác sĩ Lương một ngày trước mới nghỉ làm, bàn giao công việc lại cho cô. Anh ta bôi thuôc độc vào kim của cô, khiến người bệnh bị tắc mạch máu sau khi cô châm cứu!”

“…”

“Tại sao anh ta lại làm vậy? Tôi có thù oán gì với anh ta ư?”

Mãi sau Ôn Hủ Hủ mới tức giận hỏi.

Thật vậy, cô đi làm ở bệnh viện này chưa đến một tháng, chẳng hay cô làm gì phật lòng bác sĩ Lương đó mà anh ta lại vu oan giá họa cho cô độc ác như vậy?

Nhưng chủ nhiệm khoa không trả lời được câu hỏi ấy.

Bởi vì cảnh sát không công bố động cơ gây án của hung thủ. Mọi người đang đồn thổi rằng hay là bác sĩ đó ghen tị với Ôn Hủ Hủ?

Bởi vì Ôn Hủ Hủ vừa đi làm đã được trở thành chủ nhiệm thứ hai của Khoa Nội, trong khi anh ta đã cống hiến nhiều năm vẫn chẳng được thăng chức.

Ôn Hủ Hủ cúp máy.

Ghen tị?

Có khả năng ấy ư? Không còn khả năng nào khác ư?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK