”Ngài nói cái gì?” Lâm Tử Dương cho rằng mình nghe nhầm: ”Để nó ngã? Tổng giám đốc, có phải ngài nghe nhầm rồi không? Đó là cổ phiếu công ty chúng ta, ngài để nó ngã giá?”
”Không nghe lầm, cậu thông báo cho bộ phận chứng khoán một tiếng, không cần quản chuyện này, nó muốn ngã thì để nó ngã, ngã xong rồi điều tra sau.”
”…”
Tổng giám đốc chắc chắn bị điên rồi.
Không đơn giản là bị điên bình thường, mười ngày nửa tháng không thấy bóng dáng hắn đâu, bây giờ ngay cả đầu óc cũng có vấn đề rồi, cổ phiếu nhà mình hạ giá mà còn mặc kệ.
Lâm Tử Dương hồn bay phách lạc cúp điện thoại, rất lâu sau đó anh ta mới báo cho bộ phận chứng khoán mặc kệ chuyện này.
Hai tiếng sau, tại nhà Lâm Ân trên phố Wall ở nước Mỹ, hai người Kiều Thời Khiêm và Lâm Ân đều trợn mắt há mồm nhìn cổ phiếu mà tập đoàn Hoắc thị mới thu mua thật sự ngã giá.
Nếu không phải Lâm Ân lo chuyện này bị làm lớn, kịp thời để Ôn Hủ Hủ dừng lại thì cổ phiếu này gần như có thể bị chạm đáy.
Mẹ nó, quá trâu bò rồi!
Lâm Ân kích động nhảy lên: ”Cô Nancy, cô đúng là khiến tôi thay đổi cách nhìn, bây giờ tôi không thể không thừa nhận năng lực của cô, cô biết hôm nay họ tổn thất bao nhiêu không?”
Ôn Hủ Hủ bình tĩnh cười: ”Dựa vào giá cổ phiếu của họ thì chắc cũng phải bốc hơi mấy tỉ nhỉ?”
”Đúng vậy, tròn một tỷ! Cô Nancy, cô thật quá lợi hại, so với tôi năm đó còn lợi hại hơn, một nhân tài như cô tôi nhất định phải có được!”
Tiền không chính đáng chảy vào tài khoản con cá sấu tài chính này cũng coi như đúng chỗ, Ôn Hủ Hủ thành công tiến vào vòng tài chính của bọn họ.
Ôn Hủ Hủ nghe xong thì thở dài nhẹ nhõm.
Cuối cùng cũng thành công.
Sau đó cô chính thức được mời đến biệt thự trang trang viên này, tiếp đó người đàn ông Lâm Ân này đã tổ chức một bữa tiệc hoan nghênh cô vô cùng long trọng.
Trong bữa tiệc, ông ta còn mới rất nhiều người hợp tác với mình đến.
Đương nhiên cũng chính là những người trong giới tài chính có thể thật sự điều khiển thị trường, có khoảng mười mấy người ngồi trong phòng khách.
”Chị, chị sao vậy? Sao chị lại không vui?”
Lúc đang ăn uống linh đình, Ôn Hủ Hủ cầm ly rượu cụng ly với mấy người này, giao lưu vài câu, đúng lúc này Ôn Cận đi tới, quan tâm hỏi cô một câu.
Lúc này Ôn Hủ Hủ mới nhíu mày: ”Chị đang chờ tin.”
”Tin gì?”
”Tin của Hoắc thị bên kia, vừa rồi chị khiến Hoắc thị tổn thất một tỷ, sao đến giờ họ còn chưa có động tĩnh?”
Ôn Cận lập tức ngẩn người: ”Chị đang hi vọng họ có hành động gì sao? Nhưng họ làm chuyện gì thì cũng không có lợi cho chúng ta, một khi cục quản lí ngân hàng biết được sẽ tìm đến, Lâm Ân này chắc chắn sẽ bị phạt gấp đôi, còn có thể sẽ ngồi tù, đến lúc đó chúng ta làm sao bây giờ?”
Ôn Hủ Hủ: ”…”
Trong lòng cô đột nhiên trở nên rối loạn, cô không biết nên nói gì.