”Sẽ không lão gia.” Không ngờ rằng Lãnh Tự lại phủ định.
”Lão gia, ngài không biết thiếu gia phát điên như vậy cũng là vì Ôn tiểu thư nói cô ấy sẽ không tin tưởng ngài ấy nữa.”
”Vì sao?”
”…Cô ấy nói, từ khi ba mẹ cô ấy qua đời, cô ấy đã được nuôi dạy trong sự lừa lọc, mười tám tuổi bị ngài lừa vào Hoắc gia, sau khi trở về lại bị thiếu gia đùa giỡn trong lòng bàn tay, cô ấy nói… sau này cô ấy sẽ không gặp lại thiếu gia nữa, vĩnh viễn không gặp.”
Lãnh Tự nói lại những gì anh ta đã nghe được ở cổng bệnh viện.
Đương nhiên anh ta vẫn giấu một số lời, anh ta sợ mình nói quá thẳng, ông cụ trước mắt sẽ không chịu nổi.
Nhưng anh ta không biết mình đã nói những lời quan trọng nhất ra, lời vừa dứt, Hà Đình Ngọc đứng bên cạnh chỉ thấy sắc mặt lão gia nhà mình lập tức tái đi, sau đó tay cầm gậy của ông ấy cũng run rẩy, cả người lảo đảo bước về sau mấy bước.
”Lão gia, ngài… ngài không sao chứ?”
Quản gia Hà nhanh chóng đi lên đỡ ông ấy.
Ông ta phát hiện, chỉ trong vài giây ngắn ngủi mà người ông cụ đã lạnh băng, ngay cả cánh tay đang được ông ta dìu cũng hơi run.
”Lão gia…”
”Con bé biết, cuối cùng con bé vẫn biết…” Giọng ông lão như già hơn rất nhiều, giọng nói chán nản đến mức ngay cả chút sức lực cũng không còn.
Chuyện liên quan đến Ôn Hủ Hủ, sau khi xảy ra chuyện của ông cụ Hoắc ở thọ yến Trì gia, những lời mắng chửi của Hoắc Tư Tước thật ra vẫn in sâu trong lòng ông.
Năm đó ông không có chút áy náy vào Ôn Hủ Hủ sao? Không thấy có lỗi với bạn tốt Ôn Như Phi sao?
Thật ra không phải, ông có!
Chỉ là so sánh những thứ này với sự an toàn của con trai Hoắc Tư Tước, lí trí ông ấy vẫn phải lùi bước, tiếp sau đó mới khiến ông ấy nhiều lần lặp đi lặp lại lỗi lầm của mình.
Mãi đến ngày đó, Hoắc Tư Tước đến chất vấn ông ấy, ông ấy mới không tiếp tục làm những điều xấu xa đấy nữa.
Hắn nói, con trai của Hoắc Diên Anh là trẻ con, chẳng lẽ con của Ôn Như Phi không phải là trẻ con sao? Dựa vào đâu mà ông lại bắt con người khác phải hi sinh?
Cũng chính từ lúc đó, chấp niệm của ông ấy mới dần dần biến mất, lúc đó ông ấy mới bắt đầu tiếp nhận Ôn Hủ Hủ.
Ngày đó ông ấy đến vịnh Thiển Thủy chính là bằng chứng tốt nhất.
Nhưng đối với những sai lầm đã gây ra, không phải chỉ một câu xin lỗi của ông ấy là có thể xóa bổ được, Ôn Hủ Hủ vì ông ấy mà đã phải trả giá quá nhiều, bây giờ lại còn thêm Đỗ gia.
Cho dù hung thủ đứng sau chuyện của Đỗ gia là ai thì Hoắc gia bọn họ cũng không thoát khỏi liên quan.
Lúc Hoắc Tư Tước tỉnh lại trời đã sáng.
Đây là đâu?
Hắn bị đánh ngất xỉu, sau khi tỉnh lại, nhìn khung giường mang đậm chất cổ xưa kia, đột nhiên không kịp phản ứng.