Tạ Mẫn Hành: “Vậy con gái nhà giàu các em thích đập tiền nuôi anh trai trẻ sao?”
Vân Thư: “So với bọn anh, nhà bọn em chỉ là gia đình khá giả. í Vân Thư véo cánh tay Ta Mẫn Hành: “Anh mau nói cho em biết có phải hay không, sau đó nễ mặt hai chúng ta, nói cho em biết nữ ngôi sao đó là bạn gái Tần Ngũ, không thê chọc vào.”
Tạ Mẫn Hành kéo Vân Thư đi vào đại sảnh: “Em có biết cái gì gọi là bị treo chức không?”
Vẻ mặt Vận Thư mơ hồ: “Ý anh là sao?”
Tạ Mẫn Hành lười giải thích.
Quả thật bộ phận của Vân Thư đều là nữ, đây là công ty sao? Đây là chùa ni cô thì cóI Vân Thư lôi kéo Tạ Mẫn Hành ởi ra ngoài, cô thấy đám con gái trong văn phòng nhìn Tạ Mẫn Hành như hồ rình mỗi, Văn Thư cảm thầy nếu nói ra anh là chồng của cô thì cô sẽ bị cô lập mắt.
Vân Thư: “Đây là chùa ni cô sao?”
Tạ Mẫn Hành nhìn ba chữ lớn trên cửa kính: Phòng Tài chính.
Tạ Mẫn Hành: “Không phải em muốn công việc có liên quan đến ngành sao?”
Vân Thư biết quan hệ của Tạ Mẫn Hành với Tần Ngũ rất tốt, cho nên có lẽ đổi việc sẽ không khó.
“Chồng, trong công ty này, nhân viên của bộ phận nào có lương cao nhất vậy?”
Tạ Mẫn Hành: “Bộ phận ngoại giao.”
Vân Thư: “Em đi!”
Tạ Mẫn Hành: “Thiếu tiền vậy à?”
Vân Thư gật đầu: “Chồng, lương thế nào vậy?”
Tạ Mẫn Hành: “Lương của bộ phận ngoại giao là hai vạn tệ, nêu như em mang đến lợi ích cho công ty thì hằng tháng còn có hoa hồng, nêu như em.
bàn thành công một hợp đồng thì mỗi lần sẽ có 5% hoa hồng, cho nên nơi này là chỗ kiếm tiền nhanh nhát, cũng vất vả nhất.”
Vân Thư: “Còn bộ phận tài chính này thì sao?”
“Lương hai mươi lăm nghìn tệ, có tiền chuyên cần.”
Vân Thư nhìn bộ phận tài chính, lại nhìn bộ phận ngoại giao, sau đó hỏi Tạ Mẫn Hành: “Bộ phận tài chính cũng chính là bảo em tính tiền sao?”
Tạ Mẫn Hành gật đầu.
Vân Thư nói: “Em muốn đến bộ phận ngoại giao.”
Quản lý của bộ phận ngoai giao rât điệu, vừa nhìn thây Tạ Mẫn Hành đã lập tức đứng thăng người, có cảm giác như đuôi bám người.
Quản lý của bộ phận ngoại giao dẫn Tạ Mẫn Hành và Vân Thư đến phòng làm việc để Vân Thư lựa chọn chỗ ngôi của mình.
Người của phòng làm việc đều đánh giá Vân Thư và Tạ Mẫn Hành, Vân Thư có chút rụt rè cho nên lập tức đứng phía sau Tạ Mẫn Hành.
Quản lý Mao của bộ phận ngoại giao cần thận hỏi Vân Thư: “Cô muốn vị trí đó sao?”
Vân Thư kéo Tạ Mẫn Hành nhìn một vòng, ánh mắt cô ý bảo Tạ Mẫn Hành: Vị trí được chọn thoải mái sao?