Giang Quý, Tứ Quý, trong tên đều có một chữ Quý, sẽ không trùng hợp như vậy chứ?
Nhưng. kết quả nhận được lại nhiều hơn, cô ấy bắt đầu nghỉ ngờ, chẳng lẽ là mình nhận lầm người.
Không thể nào.
Nếu Tứ Quý là anh trai của chị dâu, thì cô ấy sế uống cạn Thái Bình Dương.
“Ông nội Lâm, ông nghỉ ngơi đi, bây giờ nhồ cỏ thì hơi sớm. ‘ Giang Quý chào hỏi ông nội Lâm.
Ông nội Lâm nói: “Không còn sớm không còn sớm, con cũng đừng lo lãng cho ông, có việc thì mau đi, Mẫn Tây cũng nên đến phòng học rồi.”
Tạ Mẫn Tây gật đầu ồ một tiếng: “Anh Giang Gi: em đi trước.”
“Ừm, đi đi.”
Trên lớp học, cường độ cảm ứng từ của giáo viên vật lý, sự hình thành chất mới của giáo viên hóa học và sự chuyển động của các electron đều đang thôi miên Tạ Mẫn Tây.
Cô ấy nhìn ra ngoài cửa số, rốt cuộc Tứ Quý là ai2 Có nên đi hỏi chị dâu không?
Nhưng cô hỏi thì sẽ tiết lộ bí mật, nếu đó thực sự là anh trai của chị dâu thì sao đây?
Cô ấy cần kiểm tra điện thoại của Giang Quý, chắc chắn có QQ trên đó.
Nhu làm thế nào để xem đây?
Để xác nhận lại suy nghĩ của mình, Tạ Mẫn Tây bắt đầu nghĩ ra nhiều cách khác nhau.
“Co roi Tạ Mẫn Tây đã nghĩ ra một cách hay.
Cô ấy gọi điện cho Vận Thư: “Mẫn Tây, gọi chị có việc gì sao?”
“Chị dâu, ngày mai chị khai giảng sao?”
“Đúng vậy.”
Hiện tại Vân Thư đang bật loa ngoài đê mặc tã cho con trai: “Đừng đi lung tung, mẹ đang nói chuyện điện thoại với cô út của con.” .
||||| Truyện đề cử: Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn! |||||
“Chị dâu, là Tiểu Tài Thần ở bên cạnh chị sao?”
“Ừm, nghe được giọng của em, nên tò mò nhất định phải xem di động.”
Vân Thư thay tã xong bế đứa con mập mạp lên: “Gọi điện thoại có việc gì thê?”
*À, chị dâu, ngày mai chị đi khai giảng, đêm nay gọi chị Khinh Khinh với anh Giang Quý, chúng ta cùng đi ra ngoài ăn cơm tụ tập được không?”
Vân Thư cũng cảm thấy bọn họ có thể cùng nhau tụ tập liên hoan, Cuộc sông của người trẻ tuổi thì phải ở bên nhau ăn uỗng vui chơi, cho nên cô đã đồng ý: “Được, đề chị gọi Khinh Khinh và Mẫn Thận, tan học em và anh Giang Quý củng nhau qua đi.”
“Vâng vâng vâng, chị dâu tốt.”
Ở đầu điện thoại bên này, miệng c của cậu bé kêu loạn “A, a ya, Ya. “Mẫn Tây, chị tắt điện thoại trước, Tiểu Tài Thân đến giờ ăn rồi.
“Vâng vâng, chào chị dâu.”
Lúc Lâm Khinh Khinh vẫn đang trang điểm thì nhận được điện thoại của Vân Thư: “Người chị em Vân Thư, tớ đang ở thành phố B.”
“Cậu chạy tới thành phố B làm gì?
Không phải cậu vẫn chưa thể tổ chức buôi biêu diễn sao?” Vân Thư rối tung nói.