Từ nhỏ, Chu Yên trộm cái gì, làm sai chuyện gì, mẹ và cha đều trừng phạt nghiêm trọng, bà Tạ cảm thấy. lmi chị gái có trách nhiệm phải bảo vệ em gái, vì thế đã chống đỡ thay cho cô ta.
“Hiện tại nghĩ lại, có lúc cô ta cố ý làm Sai, cố ý để mẹ chồng đỡ, có ý khiến mẹ chọc giận cha, mật đi tình yêu của cha.” Bà Tạ cười tự giêu.
Cuộc sống sau khi kết hôn, vừa mới bắt đầu còn rất tốt, bà ấy cũng rất yêu chồng mình.
Nhưng dần dà, chồng của bà ấy bắt đâu lạnh lùng với bà ây.
Đó là lần đầu tiên bà Tạ biết cô em gái mà bà ấy móc gan móc phổi yêu thương lại sỉ nhục bà ây ở sau lưng.
Đáng cười là ông Tạ lại tin.
Lúc ấy bà Tạ đã quyết định đưa Chu Yên đi, mua nhà cho cô ta để cô ta tự trải qua cuộc sông của mình.
Với lại lúc đó Chu Yên đã có chút danh tiếng ở nước Nam, là ngôi sao nữ lưu lượng, cô ta cũng có thê hoàn toàn dựa vào cuộc sống của mình.
ng Chu Yên không đồng ý, thậm CHỊ: Lúc bà Tạ nói đến đây, nước mắt rơi như mưa.
“Tiểu Thư, con biết không, tận mắt chứng kiến em gái ruột của mình ngủ trên củng một chiệc giường với chồng mình có cảm giác gì. Lúc đó mẹ hận không thê chết đi để thành toàn cho bọn họ.”
Vân Thư rút khăn giấy lau mặt cho bà Tạ.
Bà Tạ yếu đuối muốn đi chết, muốn biến HÀ thành toàn cho bọn họ.
Nhưng lúc bà ấy yếu đuối tuyệt vọng muốn chết đi thì lại phát hiện mình đã có thai.
Lúc đó Tạ Mẫn Hành đã xuất hiện.
“Lúc đó bà nội con vẫn còn. Bà ấy không thuận mắt với kẻ thứ ba nên đã xuất hiện đuổi Chu Yên ra khỏi nhà họ Tạ, mãi mãi không được bước chân vào cửa lớn của nhà họ Tạ.”
Bà Tạ lại nói: “Mẹ biết, ông ấy để ý Chu Yên cái ¡ gì, trẻ tuôi khí thịnh lại có chút danh tiếng, sao lại đồng ý chập nhận việc mà cha mẹ sắp đặt chứ?”
“Chu Yên có một thân phận tốt đó là ngôi sao. Cô ta có thân phận này sẽ khiến cho rất nhiều đàn ông nhãm mắt làm ngơ, chỉnh phục cô ta, mà bản thân cũng sẽ có cảm giác thành tựu.
Chu Yên là một ngôi sao, mẹ cô ta là một vũ nữ. Từ đó trở đi, mẹ bắt đầu chán ghét ngôi sao, ai nây uốn éo trước khán giả, có ý làm tư thế lấy.
lòng người khác, mẹ đều rất ghét.”
“Sau đó, mẹ của mẹ khuyên mẹ nên ly hôn. Lúc ấ ây sắp sinh Mẫn Hành, mẹ không thê để ‘Mẫn Hành không có cha. Hơn nữa, mẹ không có khí phách lớn như mẹ của mẹ, có thể một mình chịu đựng những lời chỉ trích, sống với con cái. Mẹ nhẫn nhịn.
Chỉ cân ông ây không liên lạc với Chu Yên.” Tình yêu của bà Tạ đã khốn khổ đến mức này, còn không thẻ để bọn họ ở cạnh nhau.
“Sau khi Mẫn Hành được sinh ra, ba của con mới biết sự quan trọng của gia đình, đứa trẻ là sự tiệp nôi của cuộc sông, đứa trẻ đáng yêu như thế nào. Khoảng thời gian đó mẹ cho rằng ông ấy đã thay đổi.”
Chu Yên bị phu nhân Nam ì Cung ném đến nước Bắc, bà cụ Tạ cũng ra lệnh cấm Chu Yên tái xuất.
Cho đến khi Mẫn Hành bảy tuổi, Chu Yên lại trở vê.
Cô ta lại khuấy đảo với ông Tạ.