“Con tự đi xe về, không cho tài xế đi đón.”
Ông. Tạ: “Bạ có chút chuyện ở bên ngoài, sẽ về nhà muộn chút, con nói với mẹ một tiếng.”
Tạ Mẫn Tây cúp điện thoại, thoáng mất mát, Vân Thư nhìn ra, cô luôn cảm giác Tạ phu nhân và con cái nhà họ Tạ đôi với ông Tạ có gì đó không đúng, nhưng lại không nói được là chỗ nào không đúng.
Ông Tạ cúp máy, trở lại bàn rượu.
Qua ba vòng rượu, người đã có chút Có người đề nghị: “Tổng giám đốc H chi băng chúng ta đi đâu đó chơi đi?”
Ông Tạ xua tay: “Không đi, con gái tôi vê nhà, tôi phải nhanh chóng trỏ về.”
Trong đó có mấy lãnh đạo cũng đứng lên ngăn cản ông Tạ: “Lão Tạ, đến đó chơi chút, đảm bảo ông không hói hận.”
Thái độ của ông Tạ cứng rắn, hơn nữa men rượu thúc đây, khí phách ở nước ngoài lại tái hiện, cho dù người ta là ai cũng không nể mặt.
“Hôm nay không tiện.”
choáng váng.
Mọi người nhìn nhau, có người đứng ra nói: “Nêu đã như vậy, vậy bọn tôi đi qua đó đây, tông giám đốc Tạ, lần sau có cơ hội chúng ta cùng đi.”
Mọi người cũng nói theo.
Chỉ có cao tầng đó là có chút tức giận.
Ông ‘ Tạ nửa Say, ngồi trên xe nói với tài xé: “Về nhà.”
Tài xế do dự một lúc mới mở miệng: “Chủ tịch, vừa rồi chị Chu Yên có gọi điện thoại đến, nói lát nữa bảo ông qua đó một chuyến. Ông đã lâu không đi tìm chị Chu Yên rôi.’ Sắc mặt ông Tạ không nhìn ra được vui buôn, chỉ lạnh lùng nói: “Về nhà.”
Tài xế vẫn muốn nói gì đó, nhưng mắt của ông Tạ đã nhắm lại.
Tài xế chỉ đành nuốt lời muốn nói, xuống cô họng, khởi động xe đi về phía Tử Kinh Sơn. Chỉ đành dành thời gian trả lời tin nhắn cho chị Chu 3/3.
Tạ phu nhân đang hỏi đông hỏi tây, hỏi đông hỏi hè ở phòng khách.
Tạ Mẫn Tây cũng nhẫn nại trả lời từng câu hỏi.
Đúng lúc này, ông Tạ về nhà, Vân Thư nhìn thây người trước: “Ba về rồi.”
Tạ Mẫn Tây cũng nhìn thấy: “Ba, ba vê rồi. Không phải ba có xã giao sao?”
“Con gái yêu quý, của ba trở về, còn xã giao gì chứ.” Ông Tạ ít khi tỉnh táo, đều là dưới trạng thái nửa Say, gọi Tạ Mẫn Tây là con gái yêu quý, gọi Tạ Mẫn Hành và Tạ Mẫn Thận là thằng nhóc!
Tạ Mẫn Tây chạy bước nhỏ đến bên cạnh ông Tạ: “Ba, ba uống rượu rồi sao.”
Tạ phu nhân cũng lo lắng đứng lên: “Sao hôm nay lại bị chuộc say vậy.”
“Đâu Có say, là tôi chuôc say bọn họ mới về đó. Con gái tôi đang ở nhà đợi tôi, tôi phải vê sớm một chút. Phụ nữ như bà không hiều.”
Lúc này ông Tạ bắt đầu thám men rượu, Tạ Mãn Hành nhỏ giọng nhắc nhỏ: “Ba thám rượu rồi.”
Vân Thư cũng nhỏ giọng nói: “Nhìn thây đó.”