Mục lục
Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tạ Mẫn Hành hiểu rõ tính nghiêm trọng của sự việc, quyết định đến Nam Phi một chuyên, chỉ có anh đích thân ra mặt mới được.

Không thể để lộ thận phận của lão Tứ.

Đặt xong vé máy bay, thời gian gấp.

gáp, anh không kịp gặp Vân Thư, vì thê trên đường đên sân bay anh đã bắm số gọi cho cô.

“Tiểu Thư, tối nay anh bảo tài xế đến đón, em. Hai ngày này để mẹ ở cùng em.

Vân Thư chưa nói gì về chuyện đó mà lập tức hỏi: “Chông, sao thê?”

“Mẫn Thận xảy ra chút chuyện, anh ra nước ngoài một chuyền. Bây giờ anh đang trền đường đi, đợi anh trở về.”

Không phải Mẫn Thận đang ở trong đơn vị? Ra nước ngoài làm cái gì?

Người thông minh như cô đã hiểu ra: “Mẫn Thận đang chiến đấu giữ hòa bình?”

Chiến đấu giữ hòa bình, chuyện nguy hiểm như thế mà cô lại không biÊt.

Hơn nữa, mẹ và Mẫn Tây cũng không biết.

Trong nhà cũng đang giấu chuyện này! Sao có thê như thê.

Tạ Mẫn Hành: “Ừ, ở Nam Phi, tình hình bên đó rối ren, trong quân đội vẫn muốn giữ Mẫn ‘Thận lại, anh là người thân đến đó đưa Mẫn Thận về.

Anh lựa chọn che giấu nguyên nhân thực sự.

Vân Thư cảm thấy lo lắng, cứ luôn nhắc nhở Tạ Mẫn Hành: “Chồng, nhưng Nam Phi không an toàn. Anh đi mây người? Bao giờ thì trở về?”

Nói đến Nam Phi, một đất nước đã chiến tranh mười mấy năm nay và vẫn đang chiến đấu, nguy hiểm đứng đầu thế,bây giờ Tạ Mẫn Hành sắp sang đó.

Vân Thự lo lắng, muốn cùng Tạ Mẫn Hành đến đó.

Chỉ có tận mắt nhìn thấy Tạ Mẫn Hành cô mới có thể yên tâm.

“Yên tâm, bên này có người, đều là người của chính phủ, anh rất an toàn.”

Vân Thư muốn nói với anh về chuyện đứa bé, nhưng cuỗi cùng lại không nói ra.

“Chồng, anh trở về em có một bí mật lớn muôn chia sẻ với anh.”

Tạ Mẫn Hành cho rằng Vân Thư lại kiêm được tiền nên đã đồng ý.

Anh dỗ dành Vân Thư ngắt điện thoại.

Buổi chiều, Vân Thư lại đến tiệm thuốc mua que thử thai, kết quả các lần kiểm tra đều là: Mang thail Vân Thư khuyên nhủ bản thân sự thật là cô đã mang thai.

Cô không nói cho ai, chỉ có một mình cô biết, người thứ hai biết chỉ có thể là Tạ Mân Hành.

Vì thế, cô đợi Tạ Mẫn Hành quay về.

Thời gian hai tuần trôi nhanh.

Tạ Mẫn Tây vừa trở về lập tức xông vào nhà Vân Thư: “Chị dâu, giày cao gót của chị đâu?”

“Chị cất Tồi, em cần không? Chị đưa cho em.” Vân Thư ngôi trên ghế sô pha ăn quả quýt chua rồi nói với Tạ Mẫn Tây.

“Chị dâu, đồ ăn vặt dưới ghế sô pha của chị đâu?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK