Cô ta vẫn luôn tự cho mình là đúng, giống như khắp thiên hạ chỉ có một mình bản thân là người thông minh vậy. Rõ ràng là đứa con không được yêu thích nhất trong nhà, nhưng lại cư xử như kiểu mình là một cô tiểu thư quyền quý, là ai đã cho cô ta can đảm này vậy?
"Nhậm Thiên Tường để mông trần xuất hiện ở cổng nhà cô, không phải tìm cô thì chẳng lẽ lại là tìm Điền Điềm?" Cố Tiểu Tây cười như không cười nhìn Điền Tĩnh đang tức giận đến mức bốc khói, thầm hạ quyết tâm sẽ không để cho cô ta dễ chịu.
Điền Điềm là em gái Điền Tĩnh, năm nay mới tám tuổi, do cha mẹ của cô ta trai già nhả ngọc* mà có, ý định ban đầu là sinh thêm một đứa con trai, nhưng đáng tiếc đến cuối cùng bọn họ lại không thể toại nguyện.
*Trai già nhả ngọc: Có con khi đã nhiều tuổi.
*Trai già nhả ngọc: Có con khi đã nhiều tuổi.
Có lẽ là chịu sự hun đúc của Điền Tĩnh nên sau khi lớn lên Điền Điềm cũng không phải kẻ tốt lành gì.
Nghe Cố Tiểu Tây nói, đáy mắt Điền Tĩnh trào ra nước mắt, cô ta nghĩ đến chuyện nũng nịu với Trần Nguyệt Thăng để anh ta ra mặt cho mình, nhưng vừa quay đầu lại nhớ tới Trần Nguyệt Thăng đã rời đi, lúc này cô ta lên cơn giận dữ rồi thầm chửi trong lòng: Đồ chó vô dụng.
Cô ta không muốn tiếp tục tranh luận với Cố Tiểu Tây nữa, thế là lạnh lùng nói: "Tôi nghĩ cô cũng đã nghe nói đội trưởng Trần chuẩn bị mang lễ hỏi đến nhà tôi cầu hôn. Chẳng lẽ tôi lại không thích đội trưởng Trần, mà đi thích một phần tử xấu sao?"
Ban đầu Nhậm Thiên Tường muốn phủ nhận để lại một ấn tượng tốt cho Điền Tĩnh, nhưng không ngờ những lời nói tàn nhẫn của cô ta lại bị chính chủ nghe thấy.
Sắc mặt anh ta trầm xuống, hừ lạnh một tiếng, quả nhiên phụ nữ đều kiến thức hạn hẹp, chẳng lẽ dáng dấp anh ta không tốt hơn Trần Nguyệt Thăng? Hay văn hoá của anh ta không tốt hơn Trần Nguyệt Thăng sao?
Trần Nguyệt Thăng chỉ là một kẻ dân quê trong thôn, nếu ở vài thập niên trước, mình chỉ tùy tiện nói một câu là có thể chơi chết anh ta!
Nghĩ tới đây, Nhậm Thiên Tường cảm thấy trong lòng dâng lên ác ý mãnh liệt.
Chẳng qua là anh ta sinh nhầm thời đại, nếu không thì người phụ nữ đầy mặt ghét bỏ trước mắt anh ta có quỳ li3m cũng không kịp, có phải không?
Ha, anh là phần tử xấu, kém hơn Trần Nguyệt Thăng sao?
Vậy thì đời này anh ta càng muốn cưới cô ta về nhà, để cô ta làm vợ của phần tử xấu! Bị người giẫm vào trong bùn theo anh ta!
Nhậm Thiên Tường nghĩ đến cảnh tượng đó, trong lòng không khỏi có chút sảng khoái, trong lúc nhất thời thù hận của anh ta với Cố Tiểu Tây và Cố Đình Hoài giảm bớt rất nhiều, cũng cảm thấy có chút may mắn vì hai người đã ném anh ta vào sân nhà họ Điền.
Nói không chừng, lần này anh ta lại thật sự có thể ôm mỹ nhân về thì sao?
Huống hồ, nhà họ Điền là hàng xóm của nhà họ Cố, cho nên anh ta sẽ có rất nhiều cơ hội để tìm kiếm bảo vật của nhà họ Cố!
Cố Tiểu Tây nhìn thoáng qua vẻ mặt u ám của Nhậm Thiên Tường, lạnh lùng cười thầm một tiếng trong lòng, quả nhiên, Điền Tĩnh nũng nịu không thèm quan tâm chút nào đến chuyện Nhậm Thiên Tường thành phần đê tiện sẽ nghĩ mình như thế nào, những lời khi nãy đã đắc tội tên khốn này rồi.
Nhậm Thiên Tường giống như một con đỉa, anh ta sẽ nhân cơ hội này bám vào trên người Điền Tĩnh.
"Tiểu Tĩnh à, anh biết em giận, thế nhưng đêm qua chúng ta…" Dáng vẻ Nhậm Thiên Tường như muốn nói lại thôi, nhưng tình cảm mập mờ bên trong lời nói đã bị mọi người xung quanh bắt được.
Bọn họ ngạc nhiên trọn tròn mắt, ánh mắt nhìn Điền Tĩnh cũng từ thiện ý ban đầu chuyển sang khinh thường.
Trước kia cứ tưởng cô gái này là người tốt, dáng dấp xinh đẹp lại chăm chỉ, không ít thanh niên trong đại đội đều thích cô ta. Không ngờ cô ta chưa kết hôn mà đã làm loại chuyện xấu xa này, lại còn làm với một phần tử xấu!
Mọi người nghĩ như vậy, rồi không khỏi nhìn sang Nhậm Thiên Tường.
Thân hình anh ta cao lớn, sau khi mặc quần áo vào cũng rất ra dáng, hơn nữa còn có khuôn mặt trắng trẻo khác hẳn với những thanh niên khác trong đại đội, trông anh ta thực sự giống một phần tử có văn hóa trong thành phố, nếu không xuất thân địa chủ....
Điền Tĩnh lùi lại một bước, chỉ vào Nhậm Thiên Tường nói: "Tôi mà có thể coi trọng anh sao? Đừng có nằm mơ! Tôi vẫn là một cô gái trong sạch, anh còn tùy tiện nói lung tung làm bẩn thanh danh của tôi nữa, thì cán bộ đại đội của chúng tôi sẽ nhất định không bỏ qua cho anh đâu!"
Cô ta đâu phải là một cô gái không có chính kiến, làm sao có thể bị người khác thao túng theo ý muốn được?
Tuy nhiên, nhìn tình cảnh hiện tại, trong lòng Điền Tĩnh cũng dâng lên một tia nghi ngờ.
Trong sách, Nhậm Thiên Tường bỏ thuốc Cố Tiểu Tây thì phát sinh quan hệ ngoài ý muốn với nguyên chủ, đến mức nguyên chủ không thể không gả cho anh ta. Sau khi cưới không lâu thì bản tính của Nhậm Thiên Tường lộ ra, anh ta không chỉ bạo lực gia đình với nguyên chủ, mà còn đánh đập khiến cô ấy sinh non ba lần!
Loại cặn bã ác độc này, người người có thể tru diệt.